🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
-"Cô ấy là Cúc Phương, giúp việc mới của nhà ta đó anh" Cậu mỉm cười

Hắn nhìn cậu,chợt cảm thấy không còn tình cảm nữa, hắn gật đầu rồi đẩy xe lăn của cậu đến bàn ăn

Cô ả mặc bộ đồ giúp việc rồi dọn dẹp phòng bếp,mắt hắn cứ nhìn chằm chằm vào người cô ả mà không chớp

Hai mắt cậu nhìn hắn, cậu nhìn theo ánh mắt hắn thì sững sờ, cậu sợ hắn sẽ bỏ cậu yêu cô ả.Nhưng vì hắn đã hứa nên cậu không nghĩ gì nhiều nữa

-"Anh, không ăn ạ?" Cậu lo lắng

Hắn sực tỉnh quay qua nhìn cậu,hắn cười gượng

-"Anh ăn ngay đây! Hôm nay em nấu ngon lắm đó" Hắn gắp thức ăn vào bát cậu rồi cũng nhanh chóng ăn xong bát cơm

Vừa ăn xong hắn đã đứng dậy đi lên phòng làm việc, chỉ còn lại cậu cô đơn ngồi đó ăn,giờ cậu mới nhận ra khi bản thân cậu quan tâm anh đã làm cho hắn cô đơn thể nào

-"Cúc Phương, cô dọn giúp tôi nhé" Cậu vội đẩy xe lên phòng theo anh

Cô ả cũng đi ra dọn dẹp bàn ăn cho cậu, hắn trên tầng tim đang đập loạn nhịp, hắn cảm thấy bản thân không phải là thích cậu mà là thương hại cậu không có người thương thật lòng

Hắn nhìn tấm ảnh cưới không tự chủ được mà lật ngược nó lại, hắn nhìn ra phía cửa thì ngạc nhiên phát hiện cậu đang ở đó

Cậu không nghĩ nhiều vội đến gần hắn, giọng cậu lo lắng cất lên:" Anh Hàn, anh đang khó chịu sao?"



-"Anh không sao, chỉ là hơi khó chịu thôi" Hắn cố tình đẩy tay cậu ra rồi lấy laptop rời đi

Cậu buồn bã nhìn theo hắn, hai mắt cậu long lanh lên rồi lã chã nước mắt,cậu sợ hãi run rẩy lẩm bẩm

-"Anh Hàn,em sợ, em sợ anh bỏ em lắm"

Đêm,

Cậu ngồi chờ trên giường mãi nhưng vẫn không thấy hắn lên, cậu im lặng nằm xuống từ từ rồi nhắm mắt nghỉ ngơi

Những tiếng động bé tí phát ra từ bên phòng,cậu biết nó là tiếng gì, cậu nhìn về phía bàn cạnh giường tính mở điện lên đi kiểm tra thử

-"Không biết anh ấy có sao không" Cậu lo lắng nghĩ

Bên phòng,

-"Ư,ưm ông chủ" Cô ả rên lên

Hắn đang không ngừng đ.â.m t.h.ú.c vào trong cô ả mạnh bạo, cô ả thở gấp hai tay ôm chặt hắn âu yếm nhau

Cô ả chính là bạn ở quê của hắn, năm ấy hắn yêu cô ả đậm sâu nhưng vì cha mẹ nên phải cố học, tình yêu của hắn đã vỡ tan

Đến khi gặp cậu, nụ cười xinh đẹp dưới ánh trăng kèm giọng hát êm ả bên bờ biển của cậu làm hắn bỗng đỗ gục.Nhưng tình cảm nhất thời sẽ chẳng thể dài lâu, hắn gặp lại cô ả và nhận ra tình yêu đích thực của mình



Hai người đang ân ái mà không biết có một đôi mắt ở ngoài cửa đã thấy hết tất cả, cậu xoay người đẩy xe về phòng. Cậu vì yêu hắn mà chấp nhận không làm con nuôi của ông,giờ thì lại phải khóc trong cuộc tình của mình

Cậu ra ngoài ban công, một mình ngồi đó ngắm trăng, đôi mắt màu đen của cậu vì ánh trăng mà thành xám, mái tóc nâu của cậu vì ánh trăng mà ngả vàng

-"Em ngồi đây, mình em khóc than~, em chờ anh chờ anh bên em...Rồi khi ta gặp nhau anh rời đi, anh rời đi bỏ lại nơi đây trái tim tan nát..." Cậu lẩm bẩm

Tay cậu run rẩy đưa ra cầm lấy cây đàn nhỏ để ở bên cạnh, cậu ngồi đấy đàn bài hát lúc ở biển năm đó

-"Sóng biển nhẹ đập vào bờ cát

Em ngồi cùng anh ngắm trăng

Cá heo và sóng đua nhau chúc

Cảm giác lạ lắm người ấy ơi

Sóng lặng cùng em hòa vào gió

Mặt trăng hôm nay sao đẹp quá

Có phải là vì tình đôi ta?"

Cậu vừa đàn vừa hát, giọng hát nhẹ nhàng êm ái ru ngủ cả biệt thự, hắn và ả nghe xong cũng bị mê mẩn mà cùng ngồi nghe, cậu tận hưởng những thời gian yên bình này mà hát ra bài hát đó
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.