Bước ra từ nhà tắm, tôi nhìn mình qua chiếc gương dài kê ở góc phòng. Mái tóc đen dài tới ngang lưng, đôi mắt hạnh nhân to tròn, đen láy tựa đêm hè. Gương mặt mộc tuy hơi nhợt nhạt nhưng lại chiếm được cảm tình của đại đa số mọi người.
Tôi vươn tay, chạm vào má mình trong gương rồi từ từ trượt xuống. Hóa ra bấy lâu nay, không chỉ trong hành vi mà đến cả ngoại hình, tôi cũng vô thức để theo hình mẫu gái ngoan hiền mà người ta đưa ra.
Đúng là, hết thuốc chữa?
Tôi bật cười, xoay người mặc đồng phục. Nay cô giáo gọi phụ huynh lên nói chuyện về việc gần hai tuần liền tôi nghỉ học không phép nên phải thể hiện ngoan ngoãn chút chứ nhỉ.
Quả nhiên, sau tiết hai, điện thoại trong cặp chợt rung liên hồi. Thấy người gọi là anh trai, tôi khựng lại vài giây mới bắt máy. Cũng phải, làm gì có chuyện bố mẹ sẽ đến trường gặp cô giáo cơ chứ. Thứ bọn họ ghét nhất, chính là bị mất mặt. Lạ là từ hôm đó tới giờ, tôi chưa thấy một trong hai người họ gọi điện mắng chửi.
Tôi đứng dậy, vỗ vai Minh nhờ cậu ta xin nghỉ giúp tiết sau rồi ra ngoài.
Còn chưa ra tới cổng, từ đằng xa, tôi đã thấy một người đàn ông bận vest lịch thiệp đang tựa lưng vào chiếc BMW màu đen qua hàng rào bằng sắt. Tôi tiến lại gần, cất giọng gọi:
“Anh Quân.”
“Đến rồi à?” Hải Quân mỉm cười, vết chân chim hằn rõ nơi đuôi mắt. Người đàn ông thành đạt gần bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-xao-dong-trong-tam-hon/3458887/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.