Quán net được bài trí khá đơn giản, ngoài mấy dãy máy tính và một bàn đơn trong góc dành cho chủ quán thì chẳng còn gì. Mùa hè, quán đóng kín cửa để bật điều hòa nên mùi thuốc lá, mì tôm và mùi mồ hôi đọng lại trong không khí, hòa quyện vào nhau khiến tôi vô thức lùi lại, có phần hối hận vì đã lựa chọn tới đây.
Phong biết ý, vội mở toang cửa đi, bật quạt cây cạnh tường, nạt những đứa còn lại mau dập điếu thuốc trong tay. Mấy thằng đó đứng dậy kêu ý ới, thấy tôi, liền cười “khà khà” đập vai Phong, trêu ghẹo vài câu rồi thuận theo.
Phong vẫy tay, gọi tôi đến chiếc máy tính đầu dãy, cậu ta mở game, hướng dẫn một hồi rồi dặn dò:
“Lần sau muốn đến chơi tiếp thì gọi tớ, đừng đến một mình. Ở đây lộn nhộn lắm.”
Tôi gật đầu cho có rồi bắt đầu chơi thử.
Và thế là những ngày sau đó tôi chỉ quanh quẩn hai nơi, nhà và quán net. Một cái làng cũng chỉ có ngần ấy hộ, ngồi một buổi là nằm lòng hết chuyện nhà người ta. Việc tôi “sa đọa” chẳng phải là tin gì đáng ngạc nhiên. Có người nói sau lưng, người thì nói trước mặt nhưng tôi không quan tâm. Sau dần, họ cũng chán rồi lờ đi.
Ngoài lúc ăn và ngủ ở nhà thì thời gian còn lại tôi đều cắm cọc ở quán net. Chơi những thể loại game hot nhất lúc bấy giờ, cũng học người ta cáu giận, văng tục, hút thuốc.
Sau vài lần, trông tôi chuyên nghiệp chẳng khác gì những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-xao-dong-trong-tam-hon/3458886/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.