Trời còn chưa sáng, đứng trên gác cao biệt viện, Liễu Ngọc Phong đã nhìn thấy Bạch Vô Ảnh đứng trước cửa An Lạc Cư. Hắn gọi Mạc Lý Anh đến nói gì đó. Mạc Lý Anh một lúc sau bước ra mở cửa, thấy Bạch Vô Ảnh đứng đó liền cung kính cúi đầu hành lễ.
“Bạch sư bá, người đến có chuyện gì sao?”
Bạch Vô Ảnh gật đầu hỏi, “Liễu sư đệ có trong viện không?”
“Sư tôn sáng sớm đã ra ngoài hái dược có thể mấy ngày nữa mới về, Bạch sư bá có gì cần nhắn lại với sư tôn không?”
Bạch Vô Ảnh im lặng một hồi lâu sau đó nói:
“Ngày mai ta lại đến.”
Nói xong y quay người rời đi, Mạc Lý Anh nhìn theo bóng y dần khuất trong sương lạnh, quay người bước vào trong đóng cửa lại. Trở lại phòng Liễu Ngọc Phong, Mạc Lý Anh khó hiểu hỏi.
“Sư tôn, sao người lại phải nói dối, sao lại không muốn gặp Bạch sư thúc, giữa hai người có chuyện gì sao?”
Liễu Ngọc Phong thu hết tâm tư về, cúi đầu nhìn chén trà đã lạnh trong tay, nhàn nhạt đáp.
“Lý Anh, con thường hỏi ta sương phòng phía tây không có ai ở tại sao ta cứ bắt con đến đó quét dọn. Căn phòng đó trước kia là của Tiểu Điệp tiểu muội của ta.”
Trước ngày đối đầu với ma giáo Nam Cương ba năm trước tiểu muội của Liễu Ngọc Phong đang từ thị trấn trở về Thanh Vân phái, trên đường lên núi đã gặp người của Ô Mã Hi Lạc, khi cùng chúng đánh nhau đã bị trúng kim châm tẩm độc của ma giáo Nam Cương, chạy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-xinh-dep-muon-giet-ta/1719416/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.