Vô Ưu cắn môi nửa ngày, bước chân loạn xạ chần chừ mãi trước cửa hang nhện. Hắn sốt sắng rất muốn vào trong đó, thế nhưng mơ hồ nhớ tới ánh mắt lạnh lẽo của Dã Tử Anh ném lên người mình lúc nãy như ngầm cảnh cáo rằng "cấm ngươi đi vào", đương nhiên có chút kinh sợ.
Uy lực khủng bố của người này, con mẹ nó, hắn không dám coi thường.
Nhưng ngộ nhỡ để y đơn phương độc mã chiến đấu, gặp phải bất trắc, gây tổn thương đến Thuần Dương Chi Thể thì sao?
Càng không được!!! Hắn cần cơ thể Dã Tử Anh nhất định nguyên vẹn, tuyệt đối dù một vết xước nhỏ cũng không cho phép xuất hiện!
Dã Tử Anh sở hữu thiên phú trời ban tốt như vậy, rốt cuộc y có biết trân quý bảo vệ không đây?
Người này rõ ràng, khả năng chăm sóc bản thân cực kì kém. Ban nãy nhìn y đi đường có đá nhọn vấp vào chân, máu chảy thấm đẫm gót giày, lại bình thản bước tiếp chẳng chút mảy may quan tâm.
"Mẹ kiếp——!"
Đúng khoảnh khắc nhịn hết nổi định hồ đồ xông vào, từ trong hang bỗng ầm ra một tiếng nổ lớn cắt ngang hành động của Vô Ưu. Kế tiếp, hắn trông thấy một vật thể kì lạ thô bạo bị ném ra rất nhanh, không chút lưu tình dính thẳng vào vách núi bên ngoài, lõm thành vết sâu đáng sợ. Vách núi lành lặn phút chốc nứt toác nham nhở, in hằn bóng lưng người.
Vô Ưu trợn mắt nhìn. Là cơ thể một nam nhân to lớn. Ước chừng lưng rộng vai dài còn hơn cả hắn. Nhìn phục trang huyền u đính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-xin-hay-nhan-ta-lam-do-de/278052/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.