Một cỗ hưng phấn chạy dọc khắp cơ thể khiến tim gan sục sôi. Vô Ưu từng nghĩ bản thân không phải kẻ may mắn, nhưng thực sự lần này, số mệnh không tuyệt đường hắn sống rồi. 
Tả Luân Nhãn cũng run lên từng hồi. Huyết mạch căng cứng, hô hấp trở nên gấp gáp hơn bình thường. Hắn rất muốn lập tức nhào tới, tóm lấy kẻ kia, điên cuồng mang y chạy đi. Ném cơ thể ấy vào Ngục Môn phong bế vĩnh viễn, trở thành viên đá lót đường đầu tiên cho hắn quay về thống trị Minh giới. 
...lại đồng thời càng sợ hãi bị y một kiếm, tức khắc liền chém chết hắn ngay. 
Bởi vì nghe đã thấy bất lực rồi. Vô Ưu hiện tại sau khi rút gần hết pháp lực, hắn hoàn toàn như thành bãi phế liệu vô tri, huyết kế ma tộc có giới hạn trở nên yếu thế, bất khả kháng trước tu vi thiên bẩm hơn người của kẻ sở hữu Thuần Dương Chi Thể. Cảm giác bất lực giương mắt nhìn thứ mình khát khao bày ra trước mặt tựa như nhật nguyệt ngự trời cao, tuy gần mà xa, lòng điên cuồng nổi một cỗ khó chịu vô cùng. 
Tự nhủ phải bình tĩnh, phải nghĩ cách, bằng bất cứ giá nào. Giang hồ tranh bá, quân tử hảo kiệt có triết lí: Động khẩu không động thủ. Đánh không lại, ta nhớ dùng cái đầu. 
Thiên hạ bắc nam, xem ra ai nấy đều biết đến bốn chữ Xích Ngọc Lưu Kim trên Đỉnh Lưu Vân tiên khí ngút trời. Y thân là bậc tiên tôn cao quý sở hữu thân thủ phi phàm, lại không quản khó khăn gian khổ, đi khắp muôn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-xin-hay-nhan-ta-lam-do-de/278051/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.