Khẩu lệnh vừa dứt, hoả lực biến hoá thành hình dạng ngàn chiếc lá phong, cắt đứt mây mù, bao phủ một vùng sắc đỏ vạn dặm. 
Màn sương vừa tan, dốc Minh Uẩn liền đắm chìm vào trận cuồng phong bạo vũ ánh đỏ dày đặc. Chỉ thoáng chớp mắt, san bằng hết thảy muôn trùng vạn vật. 
Thân ảnh bạch y cùng làn tóc trắng tan vào mưa tuyết lạnh lẽo, thong dong đứng nhìn thuật pháp hoạt động rất mãnh liệt. 
Dã Tử Anh kéo tay Vô Ưu lui về sau y, cẩn thận đỡ hắn ngồi xuống. Tiểu tử này tuổi còn nhỏ mà cơ thể rất phát triển. Lúc gần nhau mới thấy được, hắn chênh lệch chiều cao với y chẳng thấp hơn bao nhiêu. Ấn đường nhăn lại, đôi mắt hoa đào thăm dò thận trọng, cuối cùng ngưng tụ trên vết thương đang ồ ạt rỉ máu ở vai hắn. 
Đều là hắn vì chắn cho y... 
Chỉ cần lệnh thêm vài phân nho nhỏ nữa thôi, sẽ nhất định đâm vào yếu điểm. Trường hợp tệ nhất, thậm chí nguy hiểm tới tính mạng. 
Mới mường tượng qua viễn cảnh sẽ lại có mạng người tiếp tục rơi xuống vì mình, Dã Tử Anh không tránh khỏi rét run. Từng đầu ngón tay y co quắp cứng đờ, linh lực ngưng tụ, nắm chặt chuôi thần kiếm. 
Như vết thương đã cũ từ quá khứ hiện về, tàn nhẫn cứa qua trái tim Dã Tử Anh. Khiến thâm tâm nam nhân này như rơi xuống vực sâu không đáy mà chấn kinh. 
Tại sao...lại cần làm tới mức ấy? Cố chấp giữ mạng cho y thêm một ngày thì có ích gì? Chẳng phải tất cả cứ nên mặc y, để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-xin-hay-nhan-ta-lam-do-de/278053/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.