Edit: Meg
Trần Tẩy chỉ cảm thấy buồn cười, đường đường là một vị trưởng lão của cả một môn phái, vậy mà lại ngang nhiên xúc phạm đệ tử, xem ra không phải ai trong Linh Phong Môn cũng là người lương thiện.
Hẳn là Phương trưởng lão vẫn đang canh cánh trong lòng với việc bái sư không thành kia, lại thêm thấy y không tuân pháp kỷ nên mới công khai chế nhạo, song nếu ông ta đã nói thẳng thừng như thế trong Hội nhập môn, y mà không phản ứng lại thì chẳng khác nào đang thừa nhận.
Trần Tẩy đáp trả rất dứt khoát: “Phương trưởng lão, có chuyện gì ngài cứ nói thẳng, đừng chơi chiêu âm dương quái khí, đại hội bái sư từ trước tới nay vẫn luôn là đôi bên tình nguyện, hay là Phương trưởng lão không tin vào mắt nhìn người của Thanh Ngọc tiên tôn?”
Thấy tên tiểu bối này không những không nghe dạy dỗ mà còn dám ra vẻ hùng hổ dọa người, Phương trưởng lão đứng trên bục lập tức giận dữ quở trách: “Cái thói không coi bề trên ra gì này của ngươi là do ai dạy?! Đến cả Thanh Ngọc tiên tôn còn không dám dùng giọng điệu như thế để mà nói chuyện với ta đâu, ngươi đúng là nên được dạy bảo đàng hoàng lại!”
Trần Tẩy muốn phản bác, song đột nhiên y lại không tài nào mở miệng nổi.
Tư Đồ Diệu ngồi bên cạnh vỗ y một chút, vừa chỉ chỉ vào miệng vừa làm mặt quỷ với y.
Trần Tẩy hiểu, ra là Phương trưởng lão đang hạ lệnh cấm ngôn với hai người họ!
Nói không lại thì cấm người khác mở miệng, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-nguoi-ooc-roi/912046/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.