Đây là lần đầu tiên Mộc Hoài Lạc bước chân vào Bạch Lăng phong, tuy nhiêm cũng chỉ là trước thềm cửa.
Sở Nguyệt Hiên hoàn toàn không có ý cho y bước vào.
- Sao, có chuyện gì thì nói ở đây đi! Ngươi nói xem vì cái gì bản chân nhân không thể thu hài tử kia làm đệ tử.
Mộc Hoài Lạc cố gắng bình tĩnh khi đứng trước vị phong chủ kì quái này, sắp xếp câu từ trong đầu thật tốt, rồi mới mở miệng:
- A Vân, đệ ấy không giống như những hài tử khác.
Sở Nguyệt Hiên nhướn mày:
- Sao? Y từ trong đá chui ra à?
Mộc Hoài Lạc xạm đen mặt, bắt đầu khó chịu với nam nhân trước mặt:
- Cuộc sống trước đây của y vô cùng kham khổ. Mẹ y lại vừa mất chưa đầy một tháng. Biến cố đó đối với y chưa là gì, nhưng nếu như mấy ngày trước thôi, đệ tử và Lý sư đệ không tới kịp, có lẽ y đã bị cưỡng bức.. bởi chính cha ruột mình.
Trước đây Mộc Hoài Lạc thường hay nói lời uyển chuyển, tránh mất lòng tất cả mọi người, nhưng hôm nay y quả thực rất giận. Một người đáng thương như hài tử kia, vậy mà sắp phải trở thành đồ đệ của một kẻ vô tâm.
Sở Nguyệt Hiên không đáp lại, bấy giờ trong đầu y chỉ toàn là những câu nói:
“Ngươi thật là, có mẹ sinh không có mẹ dạy sao? Vậy cha ngươi đâu rồi? Bản chân nhân rất muốn gặp hắn đàm luận về phương pháp dưỡng tử đó nha!”
Và rồi một giọng nói non nớt đầy thương tâm lại vang lên.
“Phải, ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-hong-tran-nguyen-cung-nguoi-trai-qua/126205/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.