Tiêu Thừa bị Tề Minh Vũ nắm vai bất ngờ, chưa kịp định hình thì đã nhận ra mình đang ở Bạch Dạ phong.
Tiêu Thừa há hốc, kinh ngạc nhìn Tề Minh Vũ:
- Ca ca, ngươi thật giỏi, còn biết dịch chuyển tức thời nữa cơ đấy!
Tề Minh Vũ cười cười:
- Chỉ là trong phạm vi Bạch Phong phái, bất cứ nơi nào ta cũng có thể thuấn di tới trong một cái chớp mắt.
Tiêu Thừa ngẩn người, cảm thấy vị ca ca này lớn lên thật xinh đẹp, cười một cái liền như gió xuân. Chợt nhớ ra một việc, Tiêu Thừa hoảng hốt:
- Khoan! Đệ đệ của ta vẫn đang còn ở đỉnh Bạch Phong!
Đến khi Tiêu Thừa được Tề Minh Vũ thuấn di trở lại đỉnh Bạch Phong thì đã không thấy tăm hơi Tiêu Vân đâu mất rồi.
Tiêu Thừa lo lắng sốt sắng nói:
- Phải làm sao đây, đệ đệ ta nhỏ như vậy, chắc chắn rất sợ hãi. Làm ca ca không chăm sóc đệ đệ tốt, nương ta dưới suối vàng sẽ quở trách ta.
Tề Minh Vũ ngạc nhiên:
- Đệ đệ kia… là đệ đệ ruột thịt chứ không phải huynh đệ đồng môn sao?
Tiêu Thừa lắc đầu, lẩm bẩm:
- Chúng ta làm gì có môn mà đồng.
Tề Minh Vũ càng ngạc nhiên:
- Ngươi không phải là đệ tử ở đây sao?
Tiêu Thừa lắc đầu:
- Ta chỉ vừa được Mộc Hoài Lạc sư huynh cứu về, đợi hai năm nữa mới làm bài kiểm tra sát hạch.
Tề Minh Vũ mỉm cười, xoa xoa đầu Tiêu Thừa:
- Chúc người sát hạch thành công!
Tiêu Thừa lại ngẩn ngươi, cảm thấy sao lại còn có một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-hong-tran-nguyen-cung-nguoi-trai-qua/126203/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.