Tiêu Thừa và Tiêu Vân mau chóng theo chân Mộc Hoài Lạc ra khỏi Tam Yên các.
Mộc Hoài Lạc dẫn hai hài tử đi tới các phong, ôn tồn giới thiệu từng phong một.
Tiêu Thừa vui vẻ nói:
- Sau này khi sát hạch đệ tử, đệ nhất định sẽ vào Bạch Dạ phong!
Tiêu Vân đỡ trán: Tề Minh Vũ không thích điều này.
Mộc Hoài Lạc cười tươi xoa xoa đầu Tiêu Thừa.
Y cũng không nói với Tiêu Thừa là sát hạch đệ tử cũng không phải là thu toàn bộ.
Nếu tư chất quá kém, thì chỉ có thể trở thành đệ tử ngoại môn.
Đệ tử ngoại môn và nội môn có đãi ngộ khác nhau một trời một vực, dĩ nhiên không bàn tới kim cương quý báu mang tên đệ tử thân truyền.
Nhưng Mộc Hoài Lạc tin rằng hai hài tử sáng láng này chắc chắn không thể bị đem tới ngoại viện được.
( Phán chuẩn lắm anh hai =))
Đi qua mấy phong đỉnh, Tiêu Thừa trông thấy một ngọn núi nằm ở trung tâm,cao tới mức có mây bao phủ gần nửa núi, từ xa có thể thấy vô cùng bí ẩn.
- Đó là phong nào vậy Mộc sư huynh?
Mộc Hoài Lạc nheo mắt, giọng hơi trầm xuống:
- À, là Bạch Lăng phong.
- Chúng ta tới đó xem đi, ở đó chắc chắn cao hơn nơi này.
Môc Hoài Lạc tiếc nuối đáp:
- Không được đâu, đỉnh Bạch Lăng chỉ duy nhất có một người ở, mà người ấy thì không thích ai tới địa bàn của mình ngoài trừ chưởng môn.
Tiêu Thừa tròn mắt:
- Là ai mà có thể một mình chiếm cả ngọn núi to như vậy?
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-hong-tran-nguyen-cung-nguoi-trai-qua/126202/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.