Vào một ngày đẹp trời, Lăng Xuyên đang rất thư thả ngồi uống trà ở nhà thủy tạ ngắm hoa sen nở thì một tên không mời mà đến, rất phong thái mà ngồi đối diện y, tự rót cho mình tách trà rồi uống, không coi y ra gì.
- Ngươi đến đây làm gì ? Không ở phòng mà ân ân ái ái à ! __ Lăng Xuyên rất chí lí mà nói.
- Sao chú vẫn còn độc miệng ghê thế !
Chú không ở lì trong phòng nữa mà ra đây hóng mát à ! __ Tần Thiên cũng rất chí lí mà trả lời, sau lại nói tiếp.
- Cháu cứ tưởng chú sẽ phải đau khổ khoảng một thời gian dài, thật không ngờ mới chỉ mấy hôm đã bình tĩnh được như vậy rồi à ! Đúng là không giống với tính cách của chú tẹo nào.
- Ngươi thì hiểu về ta được bao nhiêu, huống hồ ta đã ở đây được 10 năm rồi, con người rồi cũng phải thay đổi thôi mà.
Lăng Xuyên cũng rất bình đạm mà tiếp lời, không mấy nhạc nhiên về câu nói của người nọ.
- 10 năm à, cháu cũng chỉ vừa mới tới đây được một năm thôi ! Nhưng ở thế giới kia chú mới nằm trong viện được 1 năm nha. Không ngờ 10 năm ở đây của chú có thể thay đổi chú như vậy. Chú không còn vô tình như trước nữa. Với lại, cháu quen nhìn một băng sơn tổng tài cao cao tại thượng nhìn xuống chứ không ngờ lại có ngày nhìn thấy chú phải nhìn lên nha. Còn lùn hơn cả cháu nữa nè ! he he...ối...
- Im miệng, ngươi đừng quên ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cua-ta-la-mot-tieu-hai-tu/751853/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.