Ô, hôm nay nắng ấm như vậy, chú nghĩ chúng ta có nên đi du ngoạn không nhỉ ?Tần Thiên ngồi trên bàn trà vui vẻ mà nói.
- Du ngoạn ? Ở đâu được ?
- Ư...nghe nói phía Nam có một nơi nghỉ mát rất nổi tiếng ! Còn có rất nhiều món ăn đặc sản, khung cảnh đẹp động lòng người. Cứ hễ phiền muộn là tới đây để đi thuyền quanh hồ cũng rất thoải mái đấy. Chú muốn đi không.
- Ô... 2 người muốn đi đâu đấy, cho chúng ta tham gia với ?
Lôi Phong không biết chui từ xó xỉnh nào mà lại chui từ dưới bàn lên làm người nào đó giật nảy mình.
Trời ơi, oắt con chui từ đâu ra làm hớt hồn à ! Lăng Xuyên thì biết rồi nên không có gì lạ. Mà Tần Thiên thì tu vi vẫn kém chưa có khả năng biết có người ở gần nên sự xuất hiện của Lôi Phong làm cho y giật bắn xít chút nữa là lăn khỏi ghế về với đất mẹ.
- Ngươi định đi đâu ? __ Một giọng nói trầm thấp kèm theo sự giận giữ vang lên.
Là Lang Đản, hắn tới đây làm cái gì ? À méo, không lẽ hắn nghe hết những gì mình nói rồi sao ?
- Ngươi, sao ngươi lại ở đây ? __ Tần Thiên chột dạ mà lên tiếng.
- Sao ta lại không được ở ! Sư tôn thứ lỗi, ta muốn mang y đi ! __ Lang Đản rất có khí phách mà đi lại sách Tần Thiên lên rời đi, nhưng vẫn không quên xin phép Lăng Xuyên
Tựa hồ quen với hành sự của cái tên kì quái này, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ton-cua-ta-la-mot-tieu-hai-tu/751854/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.