Tiên giới.
“Ủa, hồ phi thăng bên kia hình như có động tĩnh, lẽ nào có người sắp phi thăng?” Mấy tiên nhân đang vội vã lên đường thì bỗng thấy phía trước mịt mù tiên khí, liền ngạc nhiên nói.
“Chẳng phải hồ phi thăng bên đó đã bỏ hoang nhiều năm lắm rồi à? Sao lại có người phi thăng được?” Một tiên nhân khác hoài nghi, “Chỗ chúng ta có bốn hồ phi thăng, chỉ mỗi hồ này là rất lâu rồi không có động tĩnh. Ta còn nhớ ba ngàn năm trước, có Ma Thần xâm nhập Tiên giới chúng ta, đánh một trận với Tán Hoa Tiên Đế, cuối cùng Tán Hoa Tiên Đế trọng thương, tên ma đầu kia cũng hôi phi yên diệt, nhưng khi sắp chết còn muốn cắt đứt căn cơ của Chính đạo chúng ta, cho nên liền phá hỏng hồ phi thăng này.”
Nhưng mà có tới bốn hồ phi thăng, hỏng mất hồ này thì vẫn còn ba hồ nữa. Hồ phi thăng muốn chữa trị thì cần phải dựa vào chính bản thân nó, người khác không thể làm gì được. Vậy nên trong mắt mọi người, cái hồ phi thăng này chẳng khác nào bỏ hoang.
Tu Chân giới nơi Văn Xuân Tương và Tạ Chinh Hồng sống suốt ba ngàn năm nay không có người phi thăng, chính là vì lẽ ấy.
Hồ phi thăng chưa sửa xong, tu sĩ hạ giới muốn phi thăng đương nhiên hết sức khó khăn. Mà khi Tạ Chinh Hồng phi thăng, hắn dựa vào công đức trăm kiếp rót vào hồ phi thăng này một dòng linh khí cuối cùng, khiến nó khôi phục bình thường, vậy nên hạ giới mới có thể tiếp tục trở thành tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509105/quyen-4-chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.