Hiện giờ Văn Xuân Tương đã ở chung một chỗ với Tạ Chinh Hồng, cho nên sử dụng thần thức truyền âm liền đơn giản hơn nhiều.
Nhắn tin cho tiểu hòa thượng xong, Văn Xuân Tương lẳng lặng ngâm mình trong hồ phi thăng, để cho nước hồ gột tẩy khí phàm trầm, chờ đợi tiểu hòa thượng đến đón.
Gặp nhau rồi nên nên song tu trước hay là biểu đạt nỗi nhớ một chút nhỉ?
Văn Xuân Tương đang ngọt ngào suy nghĩ thì cơ thể bỗng cảm ứng được một lực xung kích, cả người bay từ hồ phi thăng ra ngoài, là do tái tạo gân cốt đã xong nên không thể ở lại bên trong nữa.
Văn Xuân Tương vui vẻ mở to mắt, kết quả chẳng thấy tiểu hòa thượng của mình đâu, thay vào đó là mười mấy người loạn thất bát tao.
“Người phi thăng lần này là đại mỹ nhân nha!”
“Đúng đúng, không biết là loài gì nhỉ?”
Các Linh tu ríu ra ríu rít, ánh mắt đổ dồn về phía Văn Xuân Tương, nhưng thể y nở hoa trên mặt vậy.
Bích Thanh hộ pháp đánh giá Văn Xuân Tương một hồi, sau đó thắc mắc hỏi, “Ngươi là cái gì tu thành tiên?” Y tự thấy mình đã gặp không ít thiên tài địa bảo, nhãn lực vô cùng sắc bén, nhưng hiển nhiên người trước mắt không nằm trong phạm vi hiểu biết của y. Song khí thảo mộc và linh khí trên người đối phương rất đậm, xác thực là Linh tu bọn họ.
Đám Bích Thanh đang đánh giá Văn Xuân Tương, Văn Xuân Tương tất nhiên cũng đang đánh giá bọn họ.
Nhóm Linh tu dó Bích Thanh dẫn đầu, mỗi người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509106/quyen-4-chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.