Tôi ngồi xuống, Kim Thiếu Viêm dùng cái anh mắt suy tư như trước kia nhìn tôi: “Tiêu tiên sinh, lại gặp rồi.”
Tôi vỗ tay nó, như là đã bắt tay, đi thẳng vào vấn đề: “Tìm anh mày có chuyện gì?”
Kim Thiếu Viêm chỉ vào menu trên bàn: “Không vội, trước tiên gọi đồ uống.”
Tôi cầm menu lật vài tờ, thấy trên bàn đều là mấy loại danh trà xa xỉ tên như sấm bên tai, tôi chẳng kiên nhẫn để xem hết, đóng menu: “Tùy tiện đi.”
Kim Thiếu Viêm thử tôi: “Vậy uống rượu nhé?”
Tôi vẫn như trước: “Tùy.”
Bồi bàn xoay người hỏi Kim Thiếu Viêm: “Tiên sinh, có thể mang rượu lên chứ?”
Xem ra thằng nhóc đã gọi từ sớm, còn giả vờ cho tôi gọi. Bất quá thằng nhóc hôm nay hơi lạ, đầu tiên người như nó không nên gọi rượu ở quán trà, tiếp đó quan hệ của chúng tôi cũng không thích hợp uống rượu.
Tôi lại càng cẩn thận, nói vài câu tầm phào, rượu được bê lên nhanh chóng, là một chai rượu ngoại, đã được ướp lạnh, được rót cẩn thận vào cốc có đế cao, rượu màu đỏ sậm, cảm giác vô cùng tinh khiết, trong chén như một loại quả đông lạnh lăn trong cốc.
Kim Thiếu Viêm nghiêng chén, quan sát rượu sóng sánh trong cốc, say mê ngửi mùi rượu nói: “Nếm thử đi, là tôi xách tay từ bóc đô về đây, mất không ít công sức mới quá cảnh được.” Nói xong ung dung nhấp một ngụm.
Tôi thầm mắng “Ngu tỏ ra nguy hiểm.”, mặc kệ bất kể ba bảy hai mươi mốt gì làm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320942/quyen-2-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.