Ngoài dự kiến của tôi, Tú Tú cũng không có lao tới ôm chầm lấy Hoa Vinh. Cô ấy đứng sững tại chỗ giương mắt nhìn, chẳng biết là muốn cười hay muốn khóc, dường như có chút tự diễu. Sau đó tôi thấy cô ấy véo đùi thật mạnh, nước mắt cứ thế chảy xuống.
Lúc đầu tôi còn không hiểu, còn tưởng Tú Tú có khuynh hướng tự ngược, sau đó mới hiểu ra, cô ấy hoài nghi đang mơ.
Đây quả không phải là thói quen tốt, vừa gặp chuyện tốt đã tự véo mình, nếu thật là đang mơ thế thì véo tỉnh luôn à? Dù sao tôi không thế, từ khi ở cùng Bánh Bao đêm nào tôi cũng mộng xuân, cách làm của tôi là mặc kệ ba bảy hai mốt cứ đẩy ngã rồi tính. Thực sự mỹ nữ trong mơ khác hẳn mơ vì thực sự tôi đã cùng không ít mỹ nữ xảy ra “tình một đêm...”
Tú Tú lúc này không chút ngần ngại nhào vào lòng Hoa Vinh, cô ấy dựa đầu lên vai Hoa Vinh. Hai cánh tay ôm chặt, mắt nhắm lại, không động gì nữa, dường như muốn nửa đời còn lại đều thế.
Hoa Vinh khó xử, cứ đứng thế. Tôi ở bên đứng đợi một lúc, thấy Tú Tú không định buông ra, đành đi qua nắm hai tay Hoa Vinh đặt lên tay cô ấy. Sau đó cầm bánh ngọt vào nhà.
Tôi đi vòng quanh nhà, nhà cũng không nhỏ, thu dọn sạch sẽ -- ngoại trừ không có bụi đất, ngay cả một món đồ gia dụng điện cũng không còn. Xem ra gia đình vì cứu Nhiễm Đông Dạ đã tới mức sơn cùng thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320940/quyen-2-chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.