Hoa Vinh bắn xong mũi tên cuối cùng, cầm cung nói: “Cung này không chuẩn, trọng yếu nhất là không thể bắn liên châu, Thang đại ca, cung đệ dùng trước kia đại ca cũng thấy rồi, có thể làm 1 chiếc giống thế được không?”
Thang Long nghĩ ngợi, đau khổ nói: “A? Ngưu giác cung? Làm thì có thể, nhưng ít nhất cũng phải chờ vài tháng.”
Tôi hỏi: “Nguyên vật liệu không dễ tìm sao?”
Thang Long nói: “Cho dù có thể tìm được, nó cũng giống như ủ rượu, không phải cứ có thanh gỗ rồi buộc dây là làm cung được.”
Tôi chỉ vào cung tiễn trên bãi bắn: “Nói vậy mấy thứ này không dùng được?”
Hoa Vinh gật đầu: “Ngay cả tên cũng không hợp, bắn rất bay.”
Lúc này thằng lười rốt cục cũng phục hồi tinh thần, ngồi khóc ròng: “Vậy mà còn bắn chuẩn thế?”
Tôi đẩy hắn: “Đi, đếm xem bao nhiêu tiền.”
Đổng Bình nói: “Không cần đếm, 30 tên, ngoại trừ một mũi đầu tiên với 2 mũi cứu mạng không trúng. Trương Thanh nói: “Không đúng, cứu hắn chỉ cần tính 1 mũi thôi.”
Tôi nói với thằng lười: “Thế này đi, giảm giá siêu hời cho chú, chú đưa anh 1000 đồng được rồi.”
Thằng lười như được đại xá: “Thật hả?”
“Ừ, bọn anh lại mua 1000 đồng tên để bắn, 500 thừa lại tính 50 là 1 vạn 5000, thế là mỗi tháng lương chú chắc hơn vạn rồi.”
Thằng lười lau nước mắt nói: “Em không cần cái cửa hàng này nữa, các anh buông tha cho em đi.”
Các hảo hán phì cười, tôi cười nói: “Chỉ đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320938/quyen-2-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.