Lý Sư Sư sau khi nhận được ám chỉ an toàn từ tôi mới cầm lấy bản hợp đồng đọc từng câu từng chữ. Kim Thiếu Viêm nhân cơ hội đưa mắt nhìn chằm chằm lên mặt cô bé. Chân của tôi dưới bàn đạp nó hai phát.
Lý Sư Sư bỗng ngẩng đầu hỏi Kim Thiếu Viêm: “Bỏ vốn đầu tư là 50 triệu? các anh tính quay thế nào?”
Kim Thiếu Viêm nói: “Đúng, đây chỉ là dự tính, sau đó có thể chi thêm, đã là phim màn ảnh rộng, chúng ta cần trang phục, đạo cụ phải tỉ mỉ. Chúng tôi chuẩn bị mời các nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế tới thiết kế trang phục, thẩm mỹ quan của họ hơn hẳn mọi người. Am hiểu về sử dụng các sản phẩm quý, các trang phục hoa lệ cũng như không khí ly kỳ quỉ dị.”
Lý Sư Sư nói: “Không cần, phục trang tôi có thể tự thiết kế.”
Kim Thiếu Viêm vỗ đầu: “Đúng rồi, tôi đã quên cô là....” Lý Sư Sư ngạc nhiên nhìn lại. Kim Thiếu Viêm lập tức ý thức được mình buột miệng, vội nói: “Cô ...học nghệ thuật mà, chúng tôi còn mời cho cô đạo diễn nổi danh trong nước cùng ê kíp hạng nhất nữa.”
Lý Sư Sư ngắt lời: “Tôi thấy vị đạo diễn kia cũng rất tốt rồi.”
Kim Thiếu Viêm xua tay: “Xin lỗi Vương tiểu thư, nói thật cho cô biết, vị đạo diễn lần trước chuyên quay phim phóng sự, anh ta đang tham gia một tập phim quy mô lớn đầu tư vài trăm vạn, anh ta mới quay xong một bộ phim là “Du Kỵ Binh triều Tần.”
Tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320945/quyen-2-chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.