🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đoàn người tìm được một nơi yên tĩnh, ai cần trị thương thì trị thương, ai cần hồi phục pháp lực thì hồi phục pháp lực. Nói chung, tất cả mọi người đều đã chịu thương tổn, kể cả Dương Bách Xuyên cũng không ngoại lệ.

Thực ra, thương thế của Dương mỗ là lớn nhất trong số mọi người.

Chỉ là hắn không biểu hiện ra ngoài mà thôi.

Qua một trận đại chiến, hắn đã bị thương cả bên trong lẫn bên ngoài cơ thể, chỉ là không thể hiện ra ngoài mà thôi.

Nhiếp Hồn lão tổ đã sắp xếp cho Hắc Giáp đại hán làm người hộ pháp cho mọi người ...

Một tháng sau, mọi người lần lượt hồi phục.

Ngay cả Nhiếp Hồn lão tổ cũng đã phục hồi tổn thương Nguyên Thần.

Tuy nhiên, hiện giờ lão già này không dám nảy sinh bất cứ tà niệm nào, bởi vì lão ta biết rõ Sinh Tử phù mà Dương Bách Xuyên đánh vào Nguyên Thần của lão ta thực sự có thể lấy mạng già lão ta.

Trong lúc trị thương, Nhiếp Hồn lão tổ đã cẩn thận dò xét và phát hiện ra lão ta hoàn toàn không thể nào chạm tới Sinh Tử phù, cũng không dám mạo hiểm tiếp xúc. Chỉ cần năng lượng của lão ta tiếp xúc với Sinh Tử phù thì Dương Bách Xuyên sẽ phát hiện ngay tức khắc, cảm giác này vô cùng rõ ràng.

Vì vậy, lão ta hoàn toàn không dám mạo hiểm.

Một khi bị Dương Bách Xuyên phát hiện, lão ta chắc chắn là Dương Bách Xuyên sẽ tiêu diệt lão ta ngay lập tức, điều này lão ta biết rất rõ, tốt nhất là học làm một kẻ thông minh.

Lão ta đè nén mọi tà niệm trong lòng xuống.

Đông Phương Thiết Nhân, Lạc Dương và Tuyết Hương là ba người khôi phục nhanh nhất, khi bà người đối chiến với Hắc Giáp đại hán, pháp lực của bọn họ hao tổn nhiều nhất, nhưng cái này chỉ cần dùng Tiên Thạch là có thể khôi phục, cũng không bị thương tổn gì.

Tuy nhiên, Dương Bách Xuyên biết, tất cả đều là nhờ vào chiếc đại ấn trong tay Đông Phương Thiết Nhân, rõ ràng đó chính là át chủ bài của Đông Phương Thiết Nhân, nhưng đã bị Hắc Giáp đại hán ép buộc phải sử dụng, nhờ đó mà cả ba người bọn họ mới được bình an vô sự.

Điều này đủ để chứng minh sự lợi hại của đại ấn trong tay Đông Phương Thiết Nhân.

Không còn nghi ngờ gì, đó là một món chí bảo, tuy nhiên, Dương Bách Xuyên cũng không hề có ý định hỏi tham, han không muốn bị Đông Phương Thiết Nhân hiểu lầm.

Còn về phần Dương Bách Xuyên, tuy thương thế đã phục hồi nhưng lại phát sinh một vấn đề, vấn đề này hắn bắt buộc phải giải quyết.

Vấn đề là hắn đã sử dụng ba viên đan Kim Nguyên Hỗn Nguyên, cưỡng ép nâng cao tu vi lên đến Tiên Quân đại viên mãn, con đường tu luyện ở bất kỳ tầng thứ nào đều yêu cầu sự tăng trưởng từng bước từng bước, đột phá trong tu luyện cần phải thuận theo tự nhiên, nước chảy thành sông.

Việc cưỡng ép nâng cao tu vi đều được xem là gian lận, ít nhiều sẽ tồn tại tai họa ngầm.

Mặc dù Tiên đan Hỗn Nguyên mà hắn sử dụng là Tiên đan cao giai, hậu họa sẽ không lớn, nhưng về mặt lý thuyết, việc dùng đan dược đều tồn tại mối tai họa về sau, vấn đề chỉ là nhiều hay ít, hoặc ảnh hưởng lớn hay nhỏ mà thôi.

Lần này, hắn cũng không phải ngoại lệ.

Việc cưỡng ép nâng cao tu vi lên đến Tiên Quân đại viên mãn dẫn đến sự bất cập trong cảnh giới, hắn có pháp lực, nhưng xác định hoàn toàn không thể phát huy được thực lực chân chính của Tiên Quân đại viên mãn.

Nếu như muốn so sánh tu vi và cảnh giới với một thứ gì đó, đó chính là một con ngưʼời.

Thực lực tu vi chính là sức mạnh của người đó, còn cảnh giới chính là tư duy.

Nếu hai yếu tố này không tương thích thì sẽ mất cân bằng, tuy là hiện giờ Dương Bách Xuyên chưa biết sự mất cân bằng này sẽ ảnh hưởng như thế nào, nhưng hắn có cảm giác chắc chắn không phải chuyện tốt.

Tình trạng hiện tại của hắn giống như một người trưởng thành nhưng chỉ có tư duy của một đứa trẻ, hoàn toàn không cân xứng.


Nhiếp Hồn lão tổ trầm ngâm một lúc rồi nói: "Hồi bẩm chủ nhân, thực ra truyền thuyet về bao tang Hac Ha đa ton tại rat lau trong Tien Vực Hỗn Loạn, nhưng những thế lực và người thực sự biết rõ về bảo tàng Hắc Hà thì chỉ giới hạn ở những thế lực cổ xưa mà thôi ... "

"Nói thế nào đây, bảo tàng Hắc Hà tương truyền là động phủ của Đại Yêu Vương thời Hồng Hoang là Sư Tử Thủy Tinh, còn có một mỏ quặng Tiên Thạch ở đó, nhưng đó chỉ là điều mà hầu hết mọi người biết. Chuyện mà nhiều người không biết chính là bảo tàng thực sự trong động phủ Yêu Vương chính là Thần Thạch Thủy Tinh!"

"Thần Thạch Thủy Tinh? Đó là cái gì?" Dương Bách Xuyên không kìm được mà hỏi.

"Thực ra không có ai biết Thần Thạch cụ thể có hình dạng thế nào, nhưng từ lâu đã có một truyền thuyết rằng Thần Thạch Thủy Tinh chính là thần vật, là bảo vật tu luyện. Nghe đồn đó là một khối Thần Thạch có khí tức liên thông với tam giới, trên bề mặt có khắc minh văn Thiên Đạo. Người nào quan sát nó có thể ngộ đạo, ngồi lên Thần Thạch Thủy Tinh mà tu luyện có thể luyện Nguyên Thần, cảm ngộ Đại Đạo, tu vi có thể tiến triển cực nhanh ... "

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.