🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Bảo tàng Hắc Hà vạn năm mới mở một lần, vạn năm trước ta từng theo trưởng bối sư môn đi vào đó một lần, đáng tiếc là khi đó chỉ có thể đi lại ở vùng rìa biên giới mà thôi. Động phủ Thủy Tinh nguy hiểm trùng trùng, không hề dễ vào cho đến nay vẫn chưa có ai tìm được Thần Thạch Thủy Tinh, nhưng ta lại có được một vài manh mối. Lần này xuất sơn, thực ra ta cũng nhắm đến bảo tàng Hắc Hà, chỉ là không ngờ gặp phải người của chủ nhân ... khụ khụ ... sau đó mới dẫn đến nhiều chuyện thế này."

Nói đến đây, trong lòng Nhiếp Hồn lão tổ tràn đầy uất ức, nếu lão ta sớm biết Mông Điềm là người của Dương Bách Xuyên, có đánh chết lão ta cũng không dám động đến Mông Điềm.

Việc bắt giữ Mông Điềm chẳng qua là bệnh nghề nghiệp, lão ta tu luyện Nhiếp Hồn đại pháp, đối với tất cả hồn phách sinh linh đều có hứng thú tự nhiên, dĩ nhiên muốn biến Mông Điềm thành khôi lỗi Nhiếp Hồn. Sau đó tìm một thân thể cường đại cho hắn ta trú ngụ, hắn ta sẽ trở thành một khôi lỗi cường đại.

Còn việc bắt giữ Cảnh Xán hoàn toàn là do lòng háo sắc, kết quả lại rước họa vào thân, chọc giận Dương mỗ.

Bây giờ nghĩ lại, Nhiếp Hồn lão tổ hối hận không thôi, nhưng tiếc thay trên đời không có thuốc hối hận.

Mọi việc đã xong, lão ta chỉ có thể làm nô bộc cho Dương mỗ.

Đúng là tự gây nghiệt, không thể trách trời.

Dương Bách Xuyên không nhìn khuôn mặt già nua ấm ức của Nhiếp Hồn lão tổ, trong đầu lại quyết tâm lần này nhất định phải đến Hắc Hà.

Không noi đen chuyen khác, chỉ rieng chuyen Nhiếp Hồn lão tổ nói là Thần Thạch Thủy Tinh có thể giúp ngộ đạo, hắn nhất định phải đi.

Hiện tại, điều hắn cần chính là nâng cao cảnh giới, mà trọng điểm của việc nâng cao cảnh giới nam ở cảm ngộ Đại Đạo.

Về phần có cơ duyên tìm được Thần Thạch Thủy Tinh hay không thì còn phụ thuộc vào vận may, dù sao hắn cũng phải cố gắng đi tranh thủ, không cố gắng thì tất cả chỉ là nói suông.

Hơn nữa, lần này thu phục được Nhiếp Hồn lão tổ, còn là người đã từng đến bảo tàng Hắc Hà, đối với hắn mà nói, đây chính là cơ duyên, còn lý do gì mà không đi?

Sau khi bàn bạc xong, mọi người cùng nhau lên đường.

Nhưng trước khi xuất phát, Dương Bách Xuyên đã thả khôi lỗi hồng y Á Thánh ra khỏi huyết quang Hoàng Tuyền, hiện tại Nhiếp Hồn lão tổ đã thần phục hắn, tất nhiên không cần phong ấn khôi lỗi hồng y Á Thánh nữa, vả lại, khôi lỗi này sẽ trở thành một vệ sĩ cường đại.

Sau khi thả ra, Dương Bách Xuyên trừng mắt liếc nhìn Nhiếp Hồn lão tổ một cái rồi nói: "Bảo nàng ta giao trả lại kiếm Đồ Long của ta ra đây~"

Ban đầu, kiếm Đồ Long của hắn đã bị khôi lỗi hồng y thu lấy, biến mất không thấy đâu, chắc chắn là trên người nàng ta có không gian trữ vật nào đó.

Nhiếp Hồn lão tổ cười gượng gạo, bèn vung tay về phía khôi lỗi hồng y, ngay lập tức kiếm Đồ Long từ trong cơ thể của khôi lỗi hồng y xuất hiện.

Dương Bách Xuyên thu lại kiếm Đồ Long, liếc nhìn khôi lỗi hồng y đang không mảnh vải che thân, rồi trừng mắt nhìn Nhiếp Hồn lão tổ, nói: "Mau tìm cho nàng ta một bộ y phục mặc vào đi~"

"A~ ồ ồ ồ được ngay~" Nhiếp Hồn lão tổ giật mình, sau đó lão ta kịp phản ứng vội vung tay lên, một bộ trường bào hồng y lập tức được mặc lên người khôi lỗi như ban đầu, che kín cả người.

"Được rồi, xuất phát thôi, ngươi dẫn đường đi~" Dương Bách Xuyên lắc đầu, không khỏi cảm thấy bất lực với lão già này. Hắn không hiểu Nhiếp Hồn lão tổ nghĩ gì, lại đi đánh vào thể xác của khôi lỗi hồng y và khôi lỗi Hắc Giáp đại hán, đưa hồn của hung thú vào trong cơ thể bọn họ.

Sau này, Nhiếp Hồn lão tổ có nói với Dương Bách Xuyên về vấn đề này, lão ta nói bởi vì hai khôi lỗi này đều là thể xác Á Thánh thời thượng cổ, nếu không đưa hồn hung thú vào cơ thể, e rằng không thể áp chế được bọn họ, rất có khả năng bọn họ sẽ sản sinh ra ý thức tự chủ, đến lúc đó, ngay cả lão ta cũng không thể khống chế được.


Nhiếp Hồn lão tổ khổ sở nói: "Chủ nhân, ta ... ta ... ta đã trộm mộ của nàng ta, sau này nếu nàng ta sinh ra ý thức, nhân vật cường đại như vậy sẽ có bản năng cảm nhận, lúc đó nàng ta sẽ coi ta là kẻ thù, sẽ giết ta mất~"

"Đừng nhiều lời, ta có cách khống chế nàng ta." Dương Bách Xuyên không muốn nghe gì thêm.

Không còn cách nào khác, Nhiếp Hồn lão tổ đành phải khuất phục trước uy quyền của Dương mỗ, rút hồn hung thú ra khỏi cơ thể khôi lỗi hồng y.

Sau đó, Dương mỗ lập tức đánh vào cơ thể khôi lỗi hồng y một đạo Sinh Tử phù, đây cũng chỉ là ý tưởng đột phát của hắn, chính hắn cũng không biết Sinh Tử phù có hiệu nghiệm đối với một thi thể thượng cổ hay không, nhưng hắn vẫn muốn thử một lần.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.