Chương trước
Chương sau
Bên trong không gian Càn Khôn, không biết thời gian trôi qua bao lâu, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng tỉnh dậy.

Sau khi mở mắt, hắn cảm thấy cơ thể mình không còn sức lực.

Nhìn quanh không gian Càn Khôn, cuối cùng cũng thả lỏng, ít nhất thì hắn cũng không cần lo lắng về vấn đề an toàn ở đây.

Mặc kệ bên ngoài như thế nào, tạm thời hắn ở trong này sẽ được an toàn.

“Đồ yếu gà nhà ngươi, cuối cùng cũng tỉnh rồi

Bên tai vang lên tiếng châm chọc của chim Thần Ma, con hàng này không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để sỉ nhục Dương Bách Xuyên.

Mặc dù Dương Bách Xuyên rất khó chịu như cũng chỉ có thể mặc kệ nó, đã quen rồi.

“Con hàng nhà ngươi cũng biết hưởng thụ đấy, sao không chết bên ngoài đi còn theo tiểu gia vào trong không gian Càn Khôn!”

Dương Bách Xuyên tức giận mắng chim Thần Ma.

Con chim Thần Ma này vẫn luôn ngồi xổm trên vai hắn, Dương Bách Xuyên chưa bao giờ quản nó, hiện tại xem ra con chim này có cách bảo toàn tính mạng.

Khi Dương Bách Xuyên vào trong không gian Càn Khôn, chim Thần Ma ở trên vai hắn, đương nhiên là cũng theo vào cùng.

Hơn nữa đây là lần đầu tiên chim Thần Ma vào trong không gian của Dương Bách Xuyên.

“Lão tử là chim thần đệ nhất tam giới, mặc dù tạm thời không sử dụng được pháp lực gì, nhưng bảo toàn tính mạng là chuyện đơn giản, sớm biết ngươi có không gian động thiên, bây giờ nhìn qua xem ra cũng không tệ đấy, lão tử thích ở. đây, sau này có nguy hiểm thì ngươi để lão tử đợi trong này là được, ngồi trên vai ngươi ta cứ phải lo lắng, sợ bị ngỏm luôn.”

Lúc này, chim Thần Ma oán trách Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên trợn trắng mắt, hồi phục được một ít thể lực, hắn từ dưới đất bò dậy.

Tiếp theo, hắn chuẩn bị khôi phục lại tiên lực đã tiêu hao trong cơ thể, đến thời điểm hiện tại hắn vẫn cảm thấy cơ thể yếu ớt, có thể ngất đi bất cứ lúc nào.

“Đi chỗ khác chơi, ta phải hồi phục pháp lực, nhưng ta nói cho ngươi biết, không có sự cho phép của ta thì tốt nhất ngươi đừng động tới đồ ở nơi này, nếu không ta sẽ không tha cho ngươi.” Dương Bách Xuyên cảnh cáo chim Thần Ma.

“Hehehe! Muộn rồi, nói chính xác thì tiểu tử ngươi đã hôn mê ba năm, đương nhiên ba năm ở Tu Chân Giới chỉ bằng ba ngày ở Tiên Giới thôi, trong quãng thời gian này lão tử đã đi lượn khắp nơi, ăn một ít Linh Đào, cũng phát hiện trong hồ bên kia có một hòn đá, trên đó lơ lửng ba giọt nước tràn đầy hơi thở của sức sống, vốn định nếm thử, nhưng mà lão tử cảm thấy loại nước này có vấn đề, nên mới nhịn không uống.

Còn cả ngọn núi sấm sét kia, đơn giản là một cái hố to, vậy mà lại có cây sấm sét tràn đầy thuộc tính ngũ hành, suýt nữa làm ta sợ chết khiếp, cái không gian này của ngươi rốt cuộc là như thế nào vậy, nhìn qua không giống vật thường ~”

Chim Thần Ma rất ngưỡng mộ không gian Càn Khôn của Dương Bách Xuyên, thậm chí còn có chút kính nể.

Dương Bách Xuyên nghe chim Thần Ma nói xong thì rất muốn bò dậy vặt hết lông con chim này, đáng tiếc là không còn sức.

Nhưng mà cũng yên tâm, chim Thần Ma mới ăn Linh Quả chứ chưa dám đụng tới nước Sinh Mệnh.

Dương Bách Xuyên thấy hơi thất vọng, nhưng cũng ngạc nhiên về sự cảnh giác của con chim này.

Công dụng lớn nhất của nước Sinh Mệnh chính là khiến cho mọi yêu thú tiến hóa huyết mạch, đồng thời cũng khống chế.

€ó thể nói nước Sinh Mệnh có sức hấp dẫn rất lớn với yêu tộc, không có yêu tộc nào chống lại được sự mê hoặc của nước Sinh Mệnh, nhưng chim Thần Ma không chỉ làm được mà còn cảm nhận được công dụng của loại nước này có nguy hiểm.

Vậy nên Dương Bách Xuyên phải nhìn chim Thần Ma bằng con mắt khác.

Đương nhiên nếu chim Thần Ma sử dụng nước Sinh Mệnh, Dương Bách Xuyên cũng muốn biết, loại nước này có khống chế được nó hay không.

Đáng tiếc là chim Thần Ma không dùng, nhưng cũng có chút tiếc nuối.

Có điều Dương Bách Xuyên cũng không cần thiết khống chế chim Thần Ma, bởi vì trong tay lão đầu hẳn là có thứ nằm giữ được con chim này, vậy nên nó không thể không đi theo hắn.

Dương Bách Xuyên hoàn toàn không cần phải khống chế con chỉm này.

“Cút ~”

Dương Bách Xuyên liếc mắt nhìn chim Thần Ma, lên tiếng đuổi nó.

“Tiểu tử ngươi đúng là không biết tốt xấu, hừ, sau này có chuyện gì thì đừng có mà đi tìm lão tử.” Chim Thần Ma lải nhải bay đi.

Sau khi bên tai được yên tĩnh, Dương Bách Xuyên bắt đầu vận chuyển công pháp.

Thật ra vết thương của hắn không nghiêm trọng, chủ yếu là dùng sức mạnh tứ tượng tiêu hao năng lượng và tiên hồn trong cơ thể, cộng thêm pháp lực thiêu đốt khiến toàn thân suy yếu, chỉ có thể thông qua tu luyện dần hồi phục lại.

May mà hắn và Đỗ Kiệt Bân giết nhiều Thiên Tiên như vậy, thu được hơn một nghìn tiên thạch thượng phẩm, có lẽ là đủ phục hồi.

Mặc dù thiêu đốt sức mạnh trong cơ thể nhưng vẫn trong phạm vi có thể chịu đựng, chưa tới mức bị cắn trả.

Ngoại trừ cơ thể yếu đi thì cũng không gay go như trong tưởng tượng.

Đây cũng là lý do vì sao khi hắn cảm thấy không gánh được nữa thì vội vàng tiến vào trong không gian Càn Khôn.

Tình huống bên trong cơ thể vẫn chưa đến mức mất kiểm soát.

Nhưng Dương Bách Xuyên nghĩ, chuyện này có liên quan rất lớn tới sức mạnh mà hắn tu luyện ra.

Sau khi người khác thành tiên thì bên trong cơ thể sẽ xuất hiện một năng lượng là tiên lực, nhưng bởi vì hắn tu luyện công pháp nên đạo nguyên cũng không giống những người khác, gọi là

Càn Khôn Đạo Nguyên thì đúng hơn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.