Mà Dương Bách Xuyên lại đang cắn răng kiên trì chạy trốn~
Lúc mới bay được mấy trăm dặm, trong lòng hắn còn thở phào một hơi, vốn định tìm một nơi kín đáo, chui vào trong bình Càn Khôn để trốn.
Nhưng ai biết vừa chớp mắt đã phát hiện hai gã Kim Tiên bên cạnh Yến Vô Lượng vẫn luôn đuổi theo hẳn.
Lần này, Dương Bách Xuyên âm thầm kêu khổ.
Theo như tính toán ban đầu, đốt cháy một ít tiên lực trong cơ thể, bỏ xa Yến Vô Lượng thì lão già đó sẽ không đuổi theo hắn nữa, sau đó tìm một nơi rồi chui thẳng vào trong bình Càn Khôn trốn, đợi mấy chục năm sau mới ra ngoài, chuyện này sẽ được giải quyết xong.
Ai có thể ngờ rằng Yến Vô Lượng lại dùng toàn lực truy đuổi hắn, khoảng cách càng ngày càng gần.
Dương Bách Xuyên biết nếu cứ tiếp tục như thế này thì không ổn.
Hắn có thể chịu đựng thiêu đốt một lượng nhỏ lực lượng, nhưng kéo dài thời gian thì sẽ có vấn đề lớn.
Dương Bách Xuyên biết rất rõ điều này. Làm sao bây giờ? Vừa tiếp tục phi hành chạy trốn, trong đầu vừa suy nghĩ tìm cách đối phó.
Dù sao thì cũng không thể đốt cháy tiên lực quá lâu, nếu đợi đến khi sức mạnh trong cơ thể bị đốt cháy hoàn toàn thì đã quá muộn.
Một tuần trôi qua, Dương Bách Xuyên cảm thấy tình trạng cơ thể ngày càng gay go, không thể đốt cháy như vậy được nữa.
Đang lúc hắn sốt ruột, trong tầm mắt thấy được một mảng ánh sáng bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3621346/chuong-4161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.