Mặc dù Dương Bách Xuyên không sợ gì cả, nhưng cũng không muốn chọc rắc rối, hơn nữa hắn thấy ánh mắt của lão Mạnh không giống lừa hắn, gật đầu đi theo lão Mạnh.
Ban đầu mục đích giải vây cho Mạnh lão đầu là để tránh lãng phí thời gian của mình nên mới tiện tay giúp đỡ, thậm chí còn chưa từng nghĩ đến việc Mạnh lão đầu báo đáp hay gì cả, sau đó ở cửa thành nghe được Mạnh lão đầu nói chuyện với Hồng tướng quân, Dương Bách Xuyên cũng chỉ nghĩ Mạnh lão đầu là một ông lão láu lỉnh bình thường, sẽ không dễ dàng tin tưởng hắn.
Nhưng lúc này, nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của Mạnh lão đầu, hắn cần phải suy xét lại lần nữa.
Dương Bách Xuyên lập tức đi theo. Dù sao cũng chỉ là một lão già ở Nguyên Anh sơ kỳ mà thôi, hắn không sợ. Ngoài ra hắn còn muốn hỏi xem ở thành Yêu Quang này ở đâu có thuyền phi hành, tất nhiên Mạnh lão đầu là một lão cáo già của thành Yêu Quang rồi, những chuyện nhỏ nhặt như này thì hắn biết.
Sau khi đi theo Mạnh lão đầu đi qua một giao lộ, lúc này mới dừng lại.
Lúc này Dương Bách Xuyên phát hiện hai người bọn họ đã đi ra đến đường chính người ngựa tấp nập, đường phố không quá rộng chỉ tầm hơn ba thước, các gian hàng thương hành mọc lên như rừng rậm, từng tiếng kêu gọi chào mời vang lên không ngừng, nhìn chung không khác mấy so với đường dành cho người đi bộ ở thế tục giới.
Mạnh lão đầu di chuyển sang bên cạnh nhìn Dương Bách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127901/chuong-1854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.