Trong hiểu biết của Dương Bách Xuyên, trên trái đất có linh dược hơn một ngàn năm đã là hàng quý, thậm chí trên ba ngàn năm hiếm như lông phượng sừng lân.
Thế mà bây giờ Minh Tuyệt lại lấy ra Hà Thủ Ô ba ngàn năm, những võ cổ giả đến từ tông môn cổ xưa này khiến Dương Bách Xuyên phải nhìn bằng một cặp mắt khác.
Linh dược ba ngàn năm năm có thể luyện chế ra đan cấp ba rồi, nghĩ tới liền kích động.
Minh Tuyệt thấy Dương Bách Xuyên không lên tiếng, còn tưởng rằng anh không hài lòng nên vội vàng bổ sung: “Sư tổ tôi biết dùng một gốc Hà Thủ Ô đổi đan dược của người thật sự quá tham lam, để tôi về nhà lấy một gốc linh chi ngàn năm tặng sư tổ, mong sư tổ đổi viên đan dược này cho tôi. Xin người hãy khoan dung, tôi đã kẹt lại cảnh giới này hơn năm năm rồi!”
Vẻ mặt Minh Tuyệt vô cùng đáng thương, sợ Dương Bách Xuyên nói một chữ không.
Đúng là ông ta đang rất muốn đột phá, mắt thấy Thiên Tuyệt sắp lên Thiên Thiên tầng bảy, tu vi Trần Phong Tử cũng tới Thiên Thiên tầng sáu trung kỳ như mình, hơn nữa nhìn qua tốc độ tu luyện của đối phương cũng nhanh hơn ông ta, trong lòng Minh Tuyệt lập tức không chịu nổi, vô cùng buồn bực khó chịu.
Dương Bách Xuyên lấy ra đan Tụ Khi không khác gì ánh sáng xua đi bóng tối vô tận trong lòng Minh Tuyệt, ông ta làm đệ tử Võ Đang đã từng nhìn thấy các tiền bối luyện chế ra đan dược, tuy nhiên so với đan dược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127113/chuong-1066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.