Dương Bách Xuyên vừa nói vừa duỗi tay vào túi, lại lấy ra thêm một viên đan Tụ Khí từ bình Càn Khôn đưa cho Minh Tuyệt.
Minh Tuyệt nước mắt lưng tròng, run rẩy nhận lấy hai viên đan Tụ Khí, tay kia đưa Hà Thủ Ô cho Dương Bách Xuyên, mừng rỡ nói: “Đa tạ sư tổ, đa tạ sư tổ, Minh Tuyệt nhớ kỹ suốt đời không quên, người chờ một lát, tôi lập tức đi lấy linh chi ngàn năm.”
Nói xong, ông ta nhanh như chớp chạy ra ngoài.
Dương Bách Xuyên trợn mắt há miệng, trong lòng lại vui vẻ như nở hoa, thầm nói: “Có linh dược luyện chế đan Trúc Cơ rồi, nhân sâm xem như quà tặng bất ngờ, đang buồn ngủ thì có người tặng gối đầu, hơn nữa đối phương còn cảm ơn mình ngàn lần, mẹ nó quá may mắn!”
Tất nhiên linh dược dùng để luyện chế đan Trúc Cơ mà anh nhắc tới chính là linh chi ngàn năm Minh Tuyệt tặng, về phần Hà Thủ Ô, anh sẽ dùng để luyện chế đan dược cấp ba phù hợp với tu vi trước mắt của anh nhất.
Sau khi Minh Tuyệt rời khỏi nơi này, hai người Thiên Tuyệt và Trần Phong Tử cũng mỉm cười tiến lên.
Thiên Tuyệt tươi cười nói: “Sư tổ, mấy thứ này là để sư tổ nhấm nháp, trong vườn thuốc của tôi có một gốc linh dược năm không kém hơn Hà Thủ Ô của Minh Tuyệt, linh khí rất khổng lồ, ba phiến lá đỏ, ba đóa hoa trắng, không biết là loại linh dược gì, ngày mai mời sư tổ đi xem thử một chuyến?”
Nghe Thiên Tuyệt miêu tả, trong đầu Dương Bách Xuyên đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127114/chuong-1067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.