Dương Bách Xuyên nhìn quà tặng của ba người Thiên Tuyệt, thật lòng cảm giác bản thân chính là một tên nghèo rớt mồng tơi, đồng thời đây cũng là lần đầu tiên anh cảm nhận được cái gọi là nội tình của tông môn cổ xưa.
Quà tặng của ba người kia cái nào cũng khiến Dương Bách Xuyên ch ảy nước miếng.
Anh thật sự nghĩ hoài không ra, sao trong tay bọn họ lại có mấy thứ này nhỉ?
Theo lý mà nói, hẳn mấy thứ này không có ở trái đất mà phần lớn nằm tại tu chân giới mới đúng, anh từng nhìn thấy những thứ này trong bản ghi chép tu chân sư phụ truyền thụ, trước kia không nghĩ tới trên trái đất cũng có.
Hôm nay xem như được mở mang tầm mắt, nhận ra có lẽ trái đất này còn có một mặt khác mà anh không biết.
Thiên Tuyệt lấy ra một quả Tử Lôi và một bình rượu, không phải rượu bình thường mà là linh tửu tỏa ra từng trận linh khí, theo lời của ông ta thì nó được ủ từ các loại linh dược linh quả.
Trần Phong Tử lấy ra một gốc nhân sâm năm trăm năm, bảo dùng để ngâm rượu thuốc cho sư tổ.
Nếu thật lấy nhân sâm ngàn năm đi ngâm rượu, trừ khi đầu Dương Bách Xuyên bị úng nước, bởi đây là vị thuốc chính để luyện chế đan Tụ Khí đấy.
Chẳng qua anh nhìn vẻ mặt của Trần Phong Tử dường như đối phương thật sự từng làm như vậy rồi, trong lòng không nhịn được hỏi: “Phong Tử, anh không lấy nhân sân mấy trăm năm đi ngâm rượu thuốc thật đấy chứ?”
Trần Phong Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127112/chuong-1065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.