Nửa tiếng nhanh chóng trôi qua, Lý Trạch Vũ đứng chờ trên boong thuyền chợt có cảm giác có cái gì đó không bình thường.
Theo lý mà nói, cho dù Cung Vô Địch và Cung Nghê Thường có sức chịu đựng tâm lý mạnh, thì không thể thờ ơ trước sự thuyết phục của mấy trăm người ở trên đảo.
Nhưng trong khoảng thời gian dài như vậy, hắn còn không nhận được cuộc gọi đàm phán của Cung Nghê Thường.
“Kêu mọi người đi lên đảo!” Lý Trạch Vũ mở miệng hạ lệnh.
Từng chiếc du thuyền cập bến, đệ tử từ các phái trên du thuyền hùng hổ leo lên đảo.
Tin tức này lập tức truyền vào trong tai những người trên đảo. “Đảo chủ đây là không quan tâm tới sống chết của chúng ta.” _
“Đảo chủ, ông mau ra đây, người ta đã đi lên đảo rồi
“Chúng ta liều mạng với bọn họ, hoặc là chọn cách chạy trốn, đảo chủ ông ra đây để hạ lệnh cho mọi người...”
Mặc cho những người ở ngoài phủ đệ la hét như thế nào cũng không thấy bóng hình của Cung Vô Địch.
Rốt cục những người này không nhịn được nữa mà lần lượt chạy vào trong phủ đệ.
“Đảo chủ không có ở đây!” “Đảo chủ đi đâu rồi?”
Đám người này gần như lật tung tòa phủ đệ mà cũng không tìm được hai cha con Cung Vô Địch.
Đúng lúc này, một người đàn ông chen qua đám người, gằng giọng hô: “Vừa nãy lão tam Hầu nói ông ấy nhìn thấy một nhóm người đi ra phía sau núi đảo,
không phải đảo chủ đã chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3485735/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.