“Cô...” Gương mặt Lý Trạch Vũ co rút vài lần, chỉ cảm thấy nhức đầu.
Người thông minh như hắn, sao lại không đoán được đây là chủ ý của Ngọc: Linh Lung.
“Lý sư huynh, có phải huynh ghét bỏ muội không?”
Bạch Tố Y ngẩng đầu, trong đôi mắt to hiện lên nước mắt.
Lý Trạch Vũ khoát tay áo: “Sao tôi ghét cô được, chỉ là...”
“Như vậy là đủ rồi!”
Ngọc Linh Lung ngắt lời hắn.
Cô ấy biết Lý Trạch Vũ muốn nói cái gì, nhưng cô ấy không quan tâm.
Bởi vì cô ấy đã nghĩ kỹ, người ưu tú giống như Lý Trạch Vũ thì có rất nhiều phụ nữ muốn cưới hắn, với người đàn ông như vậy thì nhất định sẽ không chỉ có một người vợ.
Một là chấp nhận, hai là buông xuôi.
Bạch Tố Y không buông được, cho nên đã chấp nhận.
“Chỉ cần cô không hối hận là được.”
Lý Trạch Vũ gượng cười.
“Sư đệ, sư phụ đề nghị chúng ta gϊếŧ bọn họ mới được.”
Đạo sĩ Vân lo lắng đi tới.
Hòa thượng Nhất Trinh, Ngọc Linh Lung và đạo sĩ Vô Trần đều không muốn lãng phí thời gian nữa, dù sao trong mắt bọn họ đảo Thiên Đường là đảo của một đám người ô hợp.
“Đừng gấp gáp.”
Lý Trạch Vũ lắc đầu từ chối.
Mục đích của hắn là lấy lại Cốt Cầm chứ không phải là gϊếŧ người.
Lỡ như Cung Vô Địch cha con bị ép đến mức tức giận lấy Cốt Cầm ra uy hϊếp. hắn, đến lúc đó hắn sẽ đâm lao phải theo lao.
Bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3485734/chuong-956.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.