Cung Nghê Thường như ngồi trong đống lửa. Cô ấy nghĩ rằng Lý Trạch Vũ
Lý Trạch Vũ
sẽ trả thù, nhưng không ngờ cuộc trả thù sẽ đến đến nhanh như vậy, nhanh đến mức hai cha con cô ấy còn chưa nghĩ ra cách đối phố.
“Tam đại thánh địa, các đại phái trong võ lâm, nghe nói còn có binh sĩ với súng ống đầy đủ, ngay cả xe tăng và máy bay đều có...”
Người đàn ông đang bẩm báo thấy ánh mắt Cung Vô Địch trống rỗng, có khả năng bị nhồi máu não bất cứ lúc nào, thế là hắn ta không dám nói tiếp.
Cung Nghê Thường đỡ cha cô ấy dậy, nói: “Cha ơi, tới nước này thì chỉ có thể giao đồ ra.”
Dĩ nhiên có rất nhiều người hướng tới việc trường sinh bất lão, thế nhưng nếu mạng sống mà cũng không có thì mọi thứ đều là phù du.
“Không được!”
Cung Vô Địch lấy lại tinh thần, thái độ kiên định lạ thường: “Phải liều mạng với bọn họ, đảo Thiên Đường chúng ta đứng vững mấy trăm năm nên không dễ bị bắt nạt như vậy!”
Cho dù đối phương có nhiều người, cao thủ nhiều như mây, nhưng nơi này là địa bàn của ông ta, dựa vào việc hiểu rõ hoàn cảnh địa lý để tự tay sắp xếp huyền cơ cho bọn họ, trên đời này bất kỳ thế lực nào cũng khỏi phải nghĩ đến việc tuỳ. tiện gặm cục xương này.
“Cha, chúng ta đấu không lại Lý Trạch Vũ.”
Cung Nghê Thường còn muốn khuyên ngăn.
Cung Vô Địch khoát tay ngăn cản nói: “Ý cha đã quyết, Nghê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3485733/chuong-955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.