Cẩu Phú Quý sững sờ nói: "Thiếu gia, thánh nữ của Tiêu Dao cung gọi anh là gì vậy?”
"Hình như gọi thiếu gia là 'Sư thúc tổ!"
Vật Tương Vong mở to cặp mắt.
"Khụ khụ”"
Lý Trạch Vũ hắng giọng, hãnh diện nói: "Bổn thiếu và cung chủ của Tiêu Dao cung là đồng môn, đáng lẽ họ gọi tôi là sư thúc tổi"
"Ð*m*" "Ð* m*"
Cẩu Phú Quý và Cẩu Tương Vong gần như đồng thời nói "Ð* m*", ngay sau đó hai người nhìn về phía Lý Trạch Vũ với ánh mắt ngập tràn sự ngưỡng mộ.
"Thiếu gia, em đối với ngài thật là trung thành và tận tụy, ngài ăn thịt nhớ để lại cho em miếng canh nhé!"
"Thiếu gia, mặc dù dưa chín ép không ngọt nhưng vẫn giải khát, anh hiểu ý của em chứ..."
Cả hai nhìn các nữ đệ tử oanh oanh yến yến của Tiêu Dao cung, suýt nữa chảy nước miếng ra khỏi miệng.
Lý Trạch Vũ liếc nhìn hai người, thấp giọng nhắc nhở: "Có thể có chút khí phách được không, đang có rất nhiều người ở đây, có thể đừng làm mất mặt tôi được không!"
Lúc này, Cẩu Phú Quý và Cẩu Tương Vong mới cố tỏ vẻ nghiêm trang, rất tự nhiên giới thiệu lẫn nhau với các nữ đệ tử bên cạnh.
"Người đẹp, tôi tên là Cẩu Phú Quý, sư thúc tổ của các cô là thiếu gia nhà chúng tôi, có thể thêm Wechat được không?"
"Người đẹp, tôi đã từng học một chút thuật bói toán với sư thúc tổ của các cô, tôi thấy ấn đường của cô, e rằng mấy ngày sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399751/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.