Tội Thành, tử ngục.
Ngay lúc tất cả phạm nhân chuẩn bị ngủ, tiếng cảnh báo bỗng vang vọng cả ngục giam.
"Tất cả mọi người lập tức đến thao trường tập hợp."
"Lập tức tập hợp..." Giọng nói của giám ngục trưởng Aidara vang lên từ trong radio.
"Mẹ nó, lúc này tại sao phải tập hợp?"
"Có lẽ có chuyện lớn xảy ra."
"Có thể xảy ra chuyện lớn gì chứ?"
"Đợi lát nữa sẽ biết..." Các phạm nhân vừa châu đầu ghé tai vừa cực kỳ không tình nguyện tiến về thao trường phía trước.
Mà giờ phút này, giám ngục trưởng Aidara đứng trên bục. cao đã chờ đợi rất lâu.
Một lát sau, hơn một ngàn phạm nhân xếp hàng xong.
Aidara cầm micro "alô" vài tiếng, cất cao giọng nói: "Tất cả có mặt, nghiêm... nghỉ... nghiêm!"
"Có rằm mau thả, ông đây còn phải trở về ngủ." Một tên đau đầu bất mãn hét lên.
Sắc mặt giám ngục trưởng lập tức thay đổi.
"Có phải muốn tặng cho chúng tôi phụ nữ không?"
Thêm một tên khác lại nói đùa, lập tức khiến mọi người cười hùa theo.
Thấy một màn này, Aidara giận mà không dám nói gì.
Mặc dù anh ta là người phụ trách cao nhất của ngục giam này, nhưng đối mặt một đám đàn ông thủ đoạn chồng chất lại kiêu ngạo bất tuân như thế, anh ta vốn không hề có uy tín.
"Toàn thể yên lặng." Aidara hẳng giọng một cái nói: "Đại đương gia có lời muốn tôi chuyển cho các người."
Vừa nói ra ba chữ "đại đương gia" thì hiện trường ồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399681/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.