Ba bóng người liên tiếp xuất hiện trên bục cao giống như quỷ mị.
Chính là ba người hòa thượng Nhất Trinh, đạo nhân Vô Trần và Ngọc Linh Lung.
"Là ba vị đại gia."
"Gặp qua ba vị đại gia..."
Hơn một ngàn người cùng hò hét, vô cùng cung kính.
Đại nhân Vô Trần không quan tâm lắm, ánh mắt sắc bén bản thẳng lên người Aidara, người kia lập tức có cảm giác không rén mà run.
"Ba vị đại gia, sao các ngài lại tới đây?"
Aidara cả gan hỏi.
Hòa thượng Nhất Trinh xoa đầu trọc của mình, hung tợn hỏi: "Nghe nói đồ nhi ngoan của chúng ta có tin truyền về?"
"Có... Có ạ"
Aidara nơm nớp lo sợ đáp lại, lúc này kể lại chỉ tiết lời dặn dò của Lý Trạch Vũ một lần nữa.
Sau khi nghe xong, ba người hòa thượng Nhất Trinh cùng nhíu mày.
Lý Trạch Vũ rời khỏi tử ngục chưa tới một tháng, vậy mà còn muốn điều binh khiển tướng ở đây, tám chín phần mười là
gặp chuyện khó giải quyết.
"Mau liên lạc với đồ nhi bần đạo." Đạo nhân Vô Trần chém đỉnh chặt sắt dặn dò.
Aidara không dám chống lại, lập tức sai người lấy điện thoại ra bấm dãy số đã nhớ kỹ.
"Alô." Giọng nói Lý Trạch Vũ truyền đến.
Đạo nhân Vô Trần muốn đoạt điện thoại lại bị hòa thượng Nhất Trinh nhanh hơn một bước.
Lão hòa thượng cầm điện thoại lên hỏi: 'Ranh con, có phải con gặp phiền phức không?"
"Ách.."
"Sư phụ Nhất Trinh? Sao ngài cũng ở đây...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-moi-toi-ra-tu-khong-ngo-lai-vo-dich-roi-/3399682/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.