Chương trước
Chương sau
Lúc năm vị Chưởng môn thông báo danh hiệu của các vị đại lão, chúng đệ tử của tam giáo tiên tông trong bồn cốc, đều phải theo kêu gọi đầu hàng, không ngừng hành lễ làm đạo vái chào với không trung.

Hùng Linh Lỵ nhỏ giọng hỏi: "Biểu huynh, những tiên nhân này là ai vậy?"

"Những cao nhân tiền bối này đều là đệ tử của Thánh Nhân lão gia, tạo hóa vô tận, thần thông quảng đại, là những cao thủ hạng nhất nhì trong thiên địa này."

Lý Trường Thọ mỉm cười đáp trả, lại truyền âm dặn dò nàng một câu, bảo nàng không nên tùy ý mở miệng.

Hùng Linh Lỵ khéo léo đáp ứng, nàng đã trải qua cuộc sống quất bằng roi, hoàn toàn không dám gây sự với đại biểu ca Hải thần.

Nửa ngày sau, ba vị tiên nhân từ thiên ngoại bay tới, có người đứng chính giữa mặt tròn bụng trống, tươi cười hòa khí, làm cho người ta vừa thấy đã có thiện cảm, đây chính là Đa Bảo đại nhân, đại đệ tử nội môn Tiệt giáo.

Người bên trái có khuôn mặt uy nghiêm, thân hình khôi ngô, khuôn mặt đường đường chính chính, có một chùm râu, đó chính là đại đệ tử ngoại môn Tiệt giáo, tổ sư gia ăn vạ mới thăng cấp trong Hồng Hoang, Triệu Công Minh.

Phía bên phải lại là một thiếu nữ, thân hình diện mạo giấu trong mây mù, báo danh hiệu của nàng mới biết, đây là một trong Tam Tiêu đại danh đỉnh đỉnh Tam Tiêu, Quỳnh Tiêu tiên tử.

Hai bên tiên nhân từng người hướng về phía trước làm lễ, các đệ tử bên dưới lại đứng lên làm đạo vái chào, trong thiên địa lập tức rải đầy tiên quang, trong lúc nhất thời vô cùng náo nhiệt.

Hai giáo Xiển Tiệt tề tụ nhiều đại lão như vậy, quả nhiên là chuyện hiếm thấy.

Bầu không khí trong đại hội còn chưa bắt đầu, đã dâng lên từng tầng cao trào.

Điều này vẫn chưa xong.

Lúc hai giáo tiên nhân quay về “khán đài” hai bên tiên đảo, trên không trung lại truyền tới một tiếng cười khẽ.

Chỉ thấy một đám mây mù từ chân trời bay tới, đảo mắt đã tới trước mặt chúng tiên, trong đó hình như có một thân hình, một tia đạo vận huyền diệu bình thản từ từ phóng ra trong thiên địa.

Lông mày Lý Trường Thọ nhíu lại, hắn hết sức quen thuộc với đạp vận này!

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trong đám mây mù nhảy ra một thân ảnh mờ ảo, nếu nói bên ngoài thân ảnh đó được mây mù che phủ, chẳng bằng nói, là được mây mù ngưng tụ thành thân hình.

“Đại pháp sư đây là... cho chính mình đánh bao nhiêu tầng mosaic...”

Trên không trung, Quảng Thành Tử đứng dậy đầu tiên nhất, trước tiên hô một tiếng:

"Huyền Đô sư huynh cũng đến rồi, hôm nay thật đúng là hiếm thấy!

Môn nhân đệ tử Xiển giáo, tại đây lễ bái Đại sư bá!"

Bên Tiệt giáo cũng là không cam lòng yếu thế, Đa Bảo đạo nhân hô một câu: "Đã gặp Huyền Đô sư huynh rồi, môn nhân đệ tử Tiệt giáo chúng ta, lễ bái Đại sư bá."

Ngay lập tức, tam giáo tiên đầy trời, tiên tông nhân trên mặt đất, tất cả đều hành lễ làm đạo vái chào.

Còn mã tái... khụ, Huyền Đô đại pháp sư vừa ra trận đã trở thành tiêu điểm toàn trường, lúc này cởi mở cười vài tiếng, một mình ở trên không trung không ngừng hoàn lễ.

Vào lúc này, đáy lòng Đại pháp sư càng kiên định thêm một tín niệm nào đó.

—— Nên sớm để tiểu sư đệ ứng phó những trường hợp này một chút, bên cạnh không có ai thật sự quá xấu hổ.

Bên hồ, sáu Nhân giáo tiên tông vốn là “thế đơn lực bạc”, từ Chưởng môn đến đệ tử, tất cả đều kích động không thôi.

Mà Lý Trường Thọ vốn đang căng cứng tinh thần, vào lúc này cuối cùng cũng buông lỏng một phần.

Đại pháp sư cũng tới rồi, lát nữa mình nhìn vào mắt Đại pháp sư mà làm việc, bình thản ổn định trốn trong nhóm người làm một tiểu đệ tử bình thường là được.

Đây chính là:

Số mệnh cường thịnh của tam giáo, Xiển Tiệt gặp nhau giấu then chốt.

Đạo nguyên Côn Lôn tam hữu viện, pháp khởi thiên ngoại Tử Tiêu cung.

...

Ba tòa tiên đảo bay trên không trung, phía dưới hội tụ bách gia tam giáo tiên tông, đại hội nguồn gốc tam giáo cũng chính thức khai mạc.

Nhưng bởi vì số lượng cao thủ hạng nặng trong tam giáo quả thực quá nhiều, quá trình lúc trước cũng bị xáo trộn.

—— Ngũ đại tiên tông chủ sự việc này, lúc này chỉ là chân chạy làm việc vặt.

Quảng Thành Tử đứng đầu Thập Nhị Kim Tiên của Xiển giáo đứng dậy đầu tiên, rất tự nhiên ngồi trên mây, bắt đầu giảng thuật nguồn gốc của tam giáo.

Lần này, thật sự bắt đầu giảng từ thời khai thiên tích địa...

Đầu tiên là nói sau khi Bàn Cổ khai thiên địa, nguyên thần hóa thành tam hữu.

Sau đó lại giảng thuật tam hữu kết bạn ngao du trên đại địa Hồng Hoang, giao lưu với Tiên Thiên sinh linh khác, cũng tiếp xúc thân mật với đại đạo.

Sau đó lại nói, lúc Quảng Thành Tử hắn bái nhập dưới trướng Nguyên Thủy thiên tôn Thánh Nhân lão gia, trong một tiểu viện nào đó của Côn Luân sơn —— Đạo môn thánh địa, trải qua khoảng thời gian vui vẻ.

Đợi Quảng Thành Tử nói xong, Đa Bảo đạo nhân cũng đứng dậy, nói đến những năm kia mình cũng chịu đựng sự trách mắng của Thánh Nhân, cũng khá vui vẻ.

Còn nhớ rõ bọn họ ở dưới ánh tà dương, đã từng hồn nhiên ngây thơ chạy nhảy...

Đây đương nhiên chính là khâu thứ nhất trong đại hội nguồn gốc tam giáo —— “ký ức khổ tư ngọt” của các vị đệ tử Thánh Nhân.

Khâu thứ hai của đại hội đã được chuẩn bị xong từ trước, Chưởng môn các nhà tiên tông giảng thuật khởi nguyên tiên tông nhà mình, nói rõ con đường theo đuổi của tiên tông.

Ví dụ như Chưởng môn Độ Tiên môn Vô Ưu đạo nhân, nói sư phụ của mình là Độ Ách chân nhân, chính mình năm đó đi theo sư phụ tu hành bao lâu, vì sao về sau lại khai sơn lập phái.

Nhân giáo có tổng cộng sáu nhà đạo thừa, rất nhanh đã nói xong.

Nhưng khi hai giáo tiên tông Xiển Tiệt, nhao nhao nói con đường theo đuổi của bản thân, truy nhận tổ sư gia là ai...

Một số lão thần tiên tam giáo trên tiên đảo, đã vụng trộm bấm ngón tay suy tính, rất nhanh đều giật mình.

Hóa ra chính mình rất lâu về trước, đã từng chỉ điểm nhiều luyện khí sĩ như vậy...

Lý Trường Thọ đang ngồi trong một góc không đáng chú ý, ngửa đầu nhìn chằm chằm cảnh tượng trên đám mây, đáy lòng không khỏi dâng lên một chút cảm khái.

Nếu sau này không có đại kiếp, có lẽ sẽ tốt hơn.

Tất nhiên, đây chỉ là “lời nói quả đào” thôi, rất nhiều chuyện số mệnh đã định, cũng là mệnh lý mà nhân lực không thể nào thay đổi được.

Vạn vật vạn sự thịnh cực mà suy, vạn sự vạn pháp đều có nguyên do.

Thiên địa không cho phép sinh linh qúa mạnh, như cầu trường sinh đương đã thuận...

“Khoan đã!”

Đáy lòng Lý Trường Thọ khẽ quát một tiếng, mạnh mẽ cắt đứt cảm ngộ của mình, lặng lẽ thu nạp cảm ngộ đã có của mình dằn xuống đáy lòng.

Chỉ thiếu chút nữa là hắn đã không khống chế được giác ngộ; hơn nữa lần giác ngộ này, tất nhiên sẽ đột phá tiểu cảnh giới!

Thật sự, quá mức nguy hiểm...

Có vết xe đổ của Linh Nga, đương nhiên Lý Trường Thọ phải đề phòng chiêu này.

“Đừng đoán mò, đừng nghĩ nhiều...”

Lý Trường Thọ thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục nghe tam giáo tiên tông nói chuyện lúc trước.

Nếu đại hội chỉ là như vậy, Lý Trường Thọ cũng cảm thấy đại hội lần này rất có ý nghĩa, khoảng thời gian dài sau này tam giáo tiên tông sẽ vô cùng an ổn.

Nhưng không ngoài dự đoán của Lý Trường Thọ, khâu “ganh đua so tài” rất nhanh đã tới, còn dùng phương thức mà hắn không nghĩ tới.

Các đại lão tam giáo đều ở đây, mà bên dưới cũng có nhiều đệ tử chưa thành tiên, cũng không thể so tài từng trận...

Thế là, Vân Trung Tử của Xiển giáo Phúc Đức kim tiên, luyện khí tông sư trong Hồng Hoang, được hậu thế xưng là người đầu tiên của “Hồng Hoang Nhạn Hóa”, xách lẵng hoa đứng dậy.

Vị này lão tiên nhân lấy ra một hậu thiên linh bảo 【 Giang Sơn Tiểu Xã Tắc đồ 】, trong bức đồ này có hàng ngàn tiểu thế giới, được Vân Trung Tử tiện tay luyện chế mấy trăm món “bảo vật nhỏ”.

Chúng tiên Tiệt giáo bay ra mấy trăm, bắt một đám hung thú yêu thú, thả vào trong bảo đồ.

Mà chủ sự phương ngũ đại tiên tông cũng định ra quy tắc, ngày hôm nay ở đây những đệ tử thế hệ trẻ chưa đủ hai trăm tuổi đều có thể đi vào, ngày hôm nay người có biểu hiện xuất sắc, đương nhiên sẽ nhận được phần thưởng phong phú...

Lát nữa chỉ cần đứng dậy, như vậy sẽ bị cho vào trong【 Giang Sơn Tiểu Xã Tắc đồ 】.

Thế là, Chưởng môn trưởng lão các tiên môn truyền âm căn dặn từng đệ tử của mình, một nửa đệ đồng loạt đứng dậy, bị chùm sáng bảo đồ bay ra thu vào.

Lý Trường Thọ không hề nhúc nhích, ngồi ở đó vững như bàn thạch.

Hắn... không đi sẽ làm cho Độ Tiên môn mất thể diện.

Nhưng mà đúng lúc này, tiên nhân mosaic nào đó trên đám mây mỉm cười, lặng lẽ búng ngón tay ra.

Đáy lòng Lý Trường Thọ sinh ra một tia sáng tỏ, ngưng tụ thành một chữ ở trước mắt.

【 Đi 】

Lý Trường Thọ lập tức nhíu mày, đáy lòng thoáng qua một chút hồ nghi, nhưng cũng không có nhiều do dự, tuân theo “giáo huấn của Thánh Nhân”, nói một tiếng với Tiểu Hùng Hùng ở bên cạnh, sau đó hai người cùng nhau đứng lên.

Trên mây Huyền Đô đại pháp sư chớp chớp mắt, lúc này mới chú ý tới bên cạnh Lý Trường Thọ có tôn thiết tháp, sắc mặt Đại pháp sư có chút cổ quái.

Một vệt kim quang bay tới, kéo Lý Trường Thọ và Hùng Linh Lỵ vào trong bảo đồ.

Mà Vân Trung Tử, Xiển giáo Phúc Đức kim tiên đang khống chế Giang Sơn Tiểu Xã Tắc đồ, cũng khẽ nhíu mày.

Tại sao hai tiểu đệ tử Nhân giáo này lại... nặng như vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.