Vân Trung Tử không kịp nhìn nhiều, Lý Trường Thọ và Hùng Linh Lỵ đã bị 【 Giang Sơn Tiểu Xã Tắc đồ 】 thu vào.
Vị Phúc Đức kim tiên này cũng không truy cứu nhiều, tiếp tục thu nạp những đệ tử trẻ tuổi đang đứng dậy kia.
Ban nãy trong số lượng đệ tử Nhân giáo, đương nhiên bắt mắt nhất chính là Hùng Linh Lỵ.
Nhưng nàng không phải là thiếu nữ xinh đẹp mấy ngàn năm mới gặp, chỉ là huyết mạch nửa vu nửa người mà thôi...
Vân Trung Tử sống lâu như thế, có gì mà chưa thấy chứ?
Đừng nói là nửa vu, luyện khí sĩ Nhân tộc hai phần huyết mạch vu, yêu, long, phượng, Vân Trung Tử đều nhìn thấy rồi.
Nhìn nhiều rồi sẽ không cảm thấy kỳ lạ nữa.
Vị 【 Giang Sơn Tiểu Xã Tắc đồ 】trong tay lão thần tiên này, nhìn giống như chưa có bất kỳ biến hóa nào, nhưng trên đó đã có rất nhiều điểm đen nhỏ xíu, được phân bố khắp càn khôn trong bảo đồ.
Một lát sau, ven hồ đã không còn người nào đứng dậy.
Vân Trung Tử mở vải bố che lẵng hoa lên, trong đó lại bay ra sáu viên bảo châu, dưới sự thôi phát của lão thần tiên này, sáu viên bảo châu hiện ra linh quang rực rỡ.
Sau đó, Vân Trung Tử đưa tay ném một cái, tấm bảo đồ kia từ từ bay xuống, lơ lửng trên hồ nhỏ.
Sáu viên bảo châu kia bay tới, tung bay xung quanh bảo đồ, tiên quang bảo châu lượn lờ, trên mặt hồ không ngưng tụ thành một mảnh mây mù mỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293517/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.