Chương trước
Chương sau
(Lời mở đầu: Mời các vị lão gia Đạo môn tam giáo tạm thời quý trọng bức họa phong trước mặt này.)

...

Đây thật sự không phải đến đánh nhau sao?

Lý Trường Thọ ngẩng đầu nhìn đám mây đen lớn lơ lửng trên bầu trời phía đông nam kia, và mấy đám mây trắng ở phía tây bắc kia, thoáng cảm ứng khí tức ở phía trên...

Thật sự, chỉ thiếu một chút nữa, hắn đã trực tiếp độn rồi!

Thậm chí Lý Trường Thọ đã nghĩ kỹ một tiêu đề của một bài báo nhỏ nào đó không tồn tại Hồng Hoang:

【 Khốc liệt: Đại hội nguồn gốc tam giáo Xiển Tiệt bộc phát đại chiến, đại năng ra tay liên tục, sinh linh tử thương không đếm được! 】

Do đó Lý Trường Thọ tạm thời lưu lại, bởi vì người dẫn đầu một phương bên Xiển giáo đã bay ra một vị tiên nhân...

Đầu người này đội mũ minh châu, chân mang giày phượng vũ, mặc trường bào màu trắng nhạt, trên đó thêu những tường vân tiên hạc, tay áo lớn khẽ bồng bềnh, trong đó hình như có càn khôn.

Chúng tiên, chúng đệ tử bên dưới không nhìn thấy rõ khuôn mặt của vị đạo nhân này, chỉ có thể cảm nhận mơ hồ, hình như đây là một vị đạo giả có khuôn mặt trung niên.

Hắn từ một phương hơn 60 tiên nhân Ngọc Hư cung bay ra, tiến lên mấy bước đến vị trí trung tâm, cười mấy tiếng với chúng tiên Tiệt giáo, tiếng nói trong sáng truyền khắp đám mây trên mặt đất:

"Chư vị Tiệt giáo sư đệ sư muội, khí thế hùng hổ các ngươi hùng hổ, đây là muốn tới đây để làm gì?"

Quả nhiên là muốn đánh nhau? Đáy lòng Lý Trường Thọ thầm than, lén lút lấy ra hai tấm bùa đặc thù...

Chỉ nghe thấy chúng tiên Tiệt giáo ở trên đám mây đen, cũng truyền tới một tiếng cười khẽ:

"Chúng ta đương nhiên là tới nơi này tham gia náo nhiệt rồi.

Quảng Thành Tử sư huynh, gần đây có khỏe không?"

Một vị nữ tử mặc váy sắc thường tiên, từ trong mây bay ra, xa xa cúi người hành lễ với Quảng Thành Tử.

Nữ tử này không dùng thứ gì để che lấp khuôn mặt khí tức thần thông, tư thái thon dài, tóc dài buộc thành đuôi phượng nghiêng nghiêng, tất nhiên khuôn mặt là hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn, nhưng nếu so diện mạo tư thái của nàng, điều làm cho nhóm luyện khí sĩ càng sợ hãi thán phục hơn là tu vi, khí chất, và đạo vận của nàng.

Quảng Thành Tử lập tức cười nói: "Đa tạ Kim Linh sư muội mong nhớ, môn nhân đệ tử trong Ngọc Hư cung ta tại đây lễ bái Tam sư thúc."

Nói xong, Quảng Thành Tử cũng xa xa cúi đầu về phía đông nam, phía sau có hơn mười vị tiên nhân Xiển giáo cũng đều làm theo vị “ đứng đầu Thập Nhị Kim Tiên” này, đồng loạt bái kiến.

Bên này vị “Kim Linh sư muội” kia, chính là Kim Linh Thánh mẫu tứ đại đệ tử của nội môn Tiệt giáo, lúc này cũng học nói một câu:

"Đông đảo đệ tử bên Tiệt giáo, tại đây lễ bái Nhị sư bá."

Ngay lập tức, lúc này hơn một ngàn... phải nói là hai ngàn tiên Tiệt giáo, cùng nhau hành lễ về phía Côn Luân sơn.

Đáy lòng của đông đảo tiên nhân Tiệt giáo đều thầm cảm khái:

Về phương diện cấp bậc lễ nghĩa này, Tiệt giáo bọn họ cũng rất vui vẻ, thật sự muốn xem cấp bậc lễ nghĩa này có đầy đủ hoàn toàn hay không, vẫn phải xem Xiển giáo lão ca.

【 Thấy Thánh Nhân đệ tử cách một khoảng xa bái Thánh Nhân 】, đây chính là điểm mà bọn họ căn bản không nghĩ tới.

Phía dưới Lý Trường Thọ cũng thầm gật đầu, coi như chuyến đi ngày hôm nay cũng không uổng công, trong văn hóa của Xiển giáo, quả thực có rất nhiều lợi ích với hắn...

Thấy trên không trung bái tới bái lui, đáy lòng Lý Trường Thọ an tâm một chút.

Có lẽ đại hội nguồn gốc tam giáo này sẽ tiếp tục giai đoạn hưng thịnh của Đạo môn, mà lúc này mâu thuẫn của hai bên Xiển, Tiệt cũng không tính là lớn, chỉ là xung đột về lý niệm giáo nghĩa.

Tất nhiên, lúc này hai bên như vậy, thật ra cũng không quá bảo đảm.

Nếu hai bên có thể sơn ca, nhảy điệu múa xã giao với nhau, như vậy mới có thể chứng minh giữa hai bên không có địch ý với nhau.

Trên mây không trung, Quảng Thành Tử lại nói:

"Hôm nay là đại hội truy nguyên của tam giáo tiên tông trong Trung Thần Châu, chư vị sư đệ sư muội đều chạy đến nơi này sao?"

Kim Linh thánh mẫu khẽ cười, dường như trong thiên địa có trăm hoa đua nở, một màn đạo vận kia, giống như có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của người khác, làm cho mấy đệ tử bên dưới có tu vi không thấp đều lộ ra... một chút ý cười ngây ngô.

Kim Linh thánh mẫu cười nói: "Lúc này mới chỉ đến chưa tới ba phần, Triệu sư huynh còn đi mời Đại sư huynh của chúng ta nữa."

"Ồ?" Quảng Thành Tử nghe vậy thì cười nói, "Không nghĩ tới Tam sư thúc lại coi trọng chuyện này như vậy."

Trong thoáng chốc, Kim Linh thánh mẫu hơi xấu hổ cười một tiếng, nhưng không giải thích thêm, đáy lòng không khỏi hiện ra tình huống nàng ở trong động phủ, bị Triệu Công Minh cứng rắn đẩy ra ngoài...

Triệu Công Minh còn thề son sắt hô hào điều gì đó...

“Đệ tử Nhân giáo Thánh Nhân ra trận phải suất mười phần, cho dù Tiệt giáo bọn họ không làm tới năm phần, vậy cũng phải bảo đảm có được hai ba phần!”

Thế là, có tình huống như ngày hôm nay đây.

Quảng Thành Tử chậm rãi gật đầu, cũng không hỏi nhiều, ánh mắt quét về phía dưới, lạnh nhạt nói: "Người tổ chức đại hội ngày hôm nay vẫn chưa tiến lên sao."

Hắn vừa dứt lời, đã có ba nam hai nữ, năm vị lão ông lão bà bay đến giữa không trung, lại là Kim Cung môn, Tiêu Dao tiên tông và Chưởng môn năm nhà tiên tông làm chủ sự.

Ở phía sau năm người, lập tức bay ra mấy trăm đạo thân ảnh, đều là Chưởng môn của các nhà tiên tông trong tam giáo đến đây ngày hôm nay.

Những người này liên tục hành lễ trên không trung, bởi vì trước đó chưa được diễn luyện cho nên hơi hỗn loạn một chút.

Trong chốc lát, bốn phương tám hướng bay tới từng tiên tử, nghê thường phất phới, ngón tay nhỏ nhắn nhẹ lay động, tung lên không trung một số cánh hoa ẩm ướt, lấp lánh bụi phấn.

Trong thiên địa vang lên tiếng trống, tiếng nhạc.

Chúng đệ tử, môn nhân bên hồ đều đứng dậy, làm đạo vái chào trên không trung, cảnh tượng rất hùng vĩ.

Nhìn hồ nhỏ bên dưới quá mức chật hẹp, Kim Linh thánh mẫu thuận tiện nói một câu: "Quảng Thành Tử sư huynh, không bằng chúng ta dừng trên mây, đừng dọa đến những nhóm tiểu đệ tử này."

Quảng Thành Tử gật đầu nói thiện.

Thế là, hai giáo tiên nhân, từng người ngồi xếp bằng trên mây, các nhà đạo thừa bên dưới lại nhanh chóng dịch chuyển tòa tiên đảo đang lơ lửng, làm khán đài trên không trung, như vậy mới để hai bên tiên nhân không đến mức ngồi lơ lửng trên không.

Nhưng ngay sau đó, lại gặp một số chuyện phiền toái...

Ngọc Hư cung, Kim Ngao đảo, Bồng Lai đảo, v...v đều xem như Thánh Nhân đạo trường, những tiên nhân trong đạo trường này, bất luận tu vi cao hay thấp đều là “nguồn gốc chi tiên” ngày hôm nay.

Theo nguyên bản định ra chương trình đại hội, năm vị Chưởng môn tiên tông làm chủ sự, từng người phải hô lên từng cao thủ đại giáo, lúc này mới làm xong lễ nghĩa.

Lúc này người Nhân giáo tới là số không, Chưởng môn Tiêu Dao tiên tông không gọi là thoải mái nhất.

Mà đệ tử Xiển giáo Ngọc Hư cung vốn cũng không nhiều, lúc này đến đây hơn sáu mươi người, hơn phân nửa đều là cao thủ đã thành danh từ lâu.

Như Quảng Thành Tử, Xích Tinh Tử, Vân Trung Tử, Ngọc Đỉnh chân nhân, Tiêu Dao tán nhân, đó đều là như báo một hơi tên những món ăn, hai vị Chưởng môn bên Xiển giáo tiên tông đã sớm học thuộc lòng, đương nhiên sẽ không nhận lầm.

Nhưng bên Tiệt giáo...

Nhóm tiên nhân Tiệt giáo này không hoàn toàn quen biết lẫn nhau!

Vào lúc này trên trán hai vị Chưởng môn bên Xiển giáo tiên tông đều sốt ruột đến toát mồ hôi...

May là hai bên thương lượng một chút, chỉ báo đệ tử chính thức của Thánh Nhân lão gia, lúc này mới hóa giải được xấu hổ.

Lúc này đã tới, sáu vị Thập Nhị Kim Tiên trong Ngọc Hư cung, không phải đệ tử Thánh Nhân được liệt kê trong Thập Nhị Kim Tiên còn có ba vị, còn lại tất cả đều là ký danh đệ tử.

Vào lúc này bên Tiệt giáo, đệ tử thân truyền của Thánh Nhân chỉ có ba vị, còn có ba vị đang ở trên đường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.