Chương trước
Chương sau
Lý Trường Thọ đột nhiên ngã bệnh.

Đúng lúc Bách Phàm điện thông báo chúng đệ tử đang thi đấu Thiên Cương trong môn phái, và mười hai vị trưởng lão tiến cử đệ tử, tới Bách Phàm điện trước một ngày để nghị sự...

Khoảng thời gian này, Lý Trường Thọ nắm rất chuẩn.

—— Nhưng thật ra là lúc dùng Phong Ngữ chú giám sát các nơi trong môn phái, Lý Trường Thọ đã nhận được nhiều tin tức chuẩn xác, biết ngày mai sắp triệu tập chúng đệ tử.

Cũng lường trước đại hội trong vòng nửa năm rồi...

Muốn chọn hắn làm lĩnh đội?

Lại để hắn tiếp tục xuất hiện ở nơi đầu sóng ngọn gió, cho hắn thêm phiền phức sao?

Lý Trường Thọ hắn tuyệt đối không thể ở cùng một nơi lại bị một kịch bản, trượt chân hai lần!

Lần này Lý Trường Thọ “Bệnh” trước một bước, còn suy nghĩ chu toàn, chế định từng đối sách.

Linh Nga vội vàng gọi Tửu Cửu tới, Tửu Cửu liền vội vàng kéo Ngũ sư huynh quanh năm không thể nào bế quan đến Tiểu Quỳnh phong.

Trong nhà cỏ, sắc mặt Lý Trường Thọ trắng bệch, hơi thở yếu ớt, nằm trên giường cỏ, toàn thân từ trên xuống dưới viết đầy chữ【 yếu ớt 】.

Sau khi Tửu Ô cẩn thận chẩn bệnh, đầu tiên là nhẹ nhàng thở ra, nói:

"Không có tổn thương gì lớn, chỉ là xông quan thất bại, ngược lại thương tổn đến nguyên thần, còn làm đạo cơ bất ổn.

Tình huống như thế này không thể vận động pháp lực, không thể đánh động nguyên thần.

Nhưng chỉ cần điều dưỡng bảy tám năm, như vậy có thể từ từ khôi phục, sẽ không để lại tai hoạ ngầm gì, cứ yên tâm là được rồi."

Mặc dù Linh Nga biết chắc chắn sư huynh là cố ý giả vờ, nhưng lúc này nghe Tửu Ô nói như thế, cũng không nhịn được hỏi một câu: "Nếu vận động pháp lực sẽ như thế nào?"

"Dễ dàng tổn hại đến một chút đạo cơ." Tửu Ô trầm ngâm hai tiếng, "Tốt nhất vẫn không nên sử dụng."

Trên giường, Lý Trường Thọ môi trắng bệch, yếu ớt lên tiếng nói:

"Là đệ tử vốn định vào một tiểu giai, chưa từng nghĩ quá mức miễn cưỡng.. Khụ, khụ khụ..."

Tửu Ô trầm ngâm vài tiếng: "Ta đi tìm Vạn trưởng lão, giúp ngươi cầu mấy đan dược củng cố nguyên thần, mấy thứ ta luyện chế có cấp độ khá thấp, không ổn thỏa."

Linh Nga vội hỏi: "Vậy có phải sẽ làm cho sư huynh ta sớm phục hồi lại như trước không?"

Đáy lòng Lý Trường Thọ nở nụ cười, cảm thấy thân sư muội này đúng là không nuôi phí công.

Tửu Ô trầm giọng nói: "Khó mà biết được, loại thương thế này cần phải tĩnh dưỡng, đan dược chỉ làm hắn lúc dưỡng thương không bị đả thương càng tổn thương thêm mà thôi."

Linh Nga yếu ớt thở dài, nhưng thật ra là khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Rất nhanh Tửu Ô đã bận rộn, đi cầu đan dược, đi tới Bách Phàm điện bẩm báo việc này, cũng bớt cho Linh Nga chạy đông chạy tây.

Lý Trường Thọ đang nằm trên giường ở nơi này, mô phỏng ra pháp lực có chút hỗn loạn.

Chậm một chút, sư phụ cũng nghe thấy việc này, sốt ruột tới cẩn thận chữa trị cho Lý Trường Thọ, suýt chút nữa đã quên rằng Đại đồ đệ của mình đã vượt qua thiên kiếp.

Cũng may, Tề Nguyên lão đạo phát hiện thương thế của Lý Trường Thọ không nặng, cũng không có hỏi nhiều, phối hợp trở về bế quan tu hành.

Giả bệnh nhìn giống như chỉ là một chuyện nhỏ, nhưng đối với Lý Trường Thọ mà nói lại có ý nghĩa trọng đại.

Vạn Lâm Quân trưởng lão cũng tới thăm, vốn nằm trong suy đoán của Lý Trường Thọ.

Mà Vạn Lâm Quân trưởng lão sau khi xem xét cẩn thận, cũng đưa ra kết luận gần giống với Tửu Ô.

Đây coi như là trình độ giả bệnh của Lý Trường Thọ đã đưa ra một khẳng định rất lớn!

"Ngươi... đừng lộn xộn." Vạn lão gia tử chậm rãi nói, "Tu dưỡng sáu bảy năm thì có thể khôi phục.

Xông quan không nên gấp gáp, tư chất ngươi đã nằm trên trung thượng rồi, ngộ tính lại cao, phẩm tính lại tốt, lớn lên cũng không tệ, chắc chắn sẽ không sao.

Sau này ta luyện chế ra đan dược sẽ mang tới cho ngươi thưởng thức."

Đáy lòng Lý Trường Thọ có chút cảm động, nhưng đáy lòng lại muốn nhắc nhở lão gia tử...

Tiên thức độc đan này, hình như người đã đi vào ngã ba đường, hơn nữa cũng sắp đi vào ngõ rẽ, làm ra một loại độc đan khác...

Thế là, Vạn Lâm Quân trưởng lão để lại rất nhiều đan dược để điều dưỡng sau này, sau đó trở về trong Đan Đỉnh phong, không còn lo lắng nhiều về vấn đề thương thế của Lý Trường Thọ.

Tiếp theo đây là dự tính của Lý Trường Thọ...

Đại khái sẽ dẫn đến mấy vị trưởng lão trong Bách Phàm điện cùng nhau đến đây.

Mấy vị trưởng lão đã nhận Hùng Tâm đan trong môn phái, cũng sẽ thành một đoàn người đến Tiểu Quỳnh phong thăm bệnh.

Lần này giả bệnh, có lẽ có thể kiếm một khoản đan dược, sau đó lén lút làm giấy đạo nhân mang tới phường trấn bán, như vậy có thể tiếp tục bổ sung linh thú quyển vĩnh viễn không đầy rồi.

Thật ra, không phải linh thú quyển lấp không đầy mà là dục vọng của con người...

Cùng khẩu vị.

Không nằm ngoài dự đoán của Lý Trường Thọ, sau khi Vạn trưởng lão trở về, mấy vị trưởng lão “linh ngư” trong Bách Phàm điện cùng nhau đến đây, bắt mạch cho Lý Trường Thọ, bảo Lý Trường Thọ cứ an tâm tĩnh dưỡng.

Không lâu sau, lại có tốp năm tốp ba Thiên Tiên trưởng lão đến đây.

Phàm là ăn xong Hùng Tâm đan, không bế quan, tổng cộng có tám vị tới đây thăm, thuận tiện uyển chuyển hỏi xem Hùng Tâm đan có còn hay không.

Đương nhiên Lý Trường Thọ đã sớm chuẩn bị, phát từng viên cho mỗi người.

Đến lúc này, chuyện Lý Trường Thọ luyện công quá gấp đến mức làm tổn thương nguyên thần đạo cơ đã bị cao tầng trong môn phái biết được...

Ngược lại những môn nhân đệ tử không biết chuyện này, chuyện này vốn không liên quan gì đến bọn họ.

Nhưng chuyện đã phát triển đến nước này, từ lúc Hữu Cầm Huyền Nhã vội vàng chạy đến đây đã bắt đầu vượt qua dự đoán của Lý Trường Thọ...

...

"Trường Thọ sư huynh!"

Bên ngoài nhà cỏ, Hữu Cầm Huyền Nhã mặc một chiếc váy dài màu băng lam nhíu mày.

Nàng bước nhanh đến bên giường, nhìn sắc mặt trắng bệch của Lý Trường Thọ, trong đôi mắt xinh đẹp kia tràn đầy lo lắng.

Linh Nga đứng bên giường vội nói: "Sư tỷ người không cần lo lắng, sư huynh ta chỉ là luyện công lệch khí, tất cả trưởng lão trong môn phái đều chẩn bệnh cho hắn rồi, sau khi tĩnh dưỡng thì có thể phục hồi như cũ."

Hữu Cầm Huyền Nhã khẽ gật đầu, nhìn chằm chằm vào mắt Lý Trường Thọ.

Không biết như thế nào...

Cặp mắt của Lý Trường Thọ đã từng đối mặt với đại sư huynh trong Nhân giáo, đại đệ tử ngoại môn của Tiệt giáo, nhưng chưa từng có bất kỳ cảm giác hoảng hốt nào.

Nhưng lúc này, đáy lòng Lý Trường Thọ có chút hốt hoảng...

【 Hữu Độc ngươi... 】

Chỉ nghe thấy Hữu Cầm Huyền Nhã thấp giọng nói: "Sư huynh, ta biết rồi."

Hầu kết Lý Trường Thọ liên tục chuyển động, ngươi lại biết cái gì rồi?

"Ngươi vội vàng tu hành, có phải là vì nghĩ tới lúc đại hội nguồn gốc tam giáo, vì môn phái làm vẻ vang vinh dự hơn không."

Lý Trường Thọ: ...

Cái này, thật sự không phải.

"Trường Thọ sư huynh ngươi không cần sốt ruột, Huyền Nhã thân là thủ tịch của thế hệ này, chắc chắn sẽ mang theo phần mong đợi của Trường Thọ sư huynh, toàn lực ứng phó, vì Độ Tiên môn của chúng ra mà ra sức đánh cược một lần!"

Đáy lòng Lý Trường Thọ nhẹ nhàng thở ra, nếu như nàng chỉ hiểu như vậy, vậy thì không còn gì để nói rồi.

"Hữu Cầm sư muội..."

"Sư huynh ngươi đừng nên mở miệng, cứ yên tâm dưỡng thương!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.