Chỉ nghe thấy Lý Trường Thọ bắt đầu thao thao bất tuyệt giảng thuật:
"Bước đầu tiên khi xử lý thi thể, muội phải chuẩn bị thủ đoạn, độc đan, chân viêm đều có thể xử lý thi thể.
Đồng thời khi xử lý thi thể, việc cần phải làm nhất chính là phán đoán xem trên người đối phương có pháp bảo tự động báo tin không, sau đó cố gắng hủy trữ vật pháp bảo đối phương đi, đừng nghĩ đến việc giết người còn có thể nhặt được bảo vật giống như chuyện tốt như thế.
Nhưng quan trọng nhất chính là xử lý hồn phách của đối phương.
Tam giới lấy nguyên thần đạo làm phương pháp tu hành chủ yếu, hiệu quả không cùng đạo nhận vô cùng kỳ quặc, hồn phách của kẻ địch chính là khâu quan trọng nhất trong việc xử lý thi thể.
Ngày hôm nay, ta sẽ truyền thụ pháp khí mạnh nhất của nhất mạch Tiểu Quỳnh phong chúng ta cho muội!"
"Pháp khí mạnh nhất?" Linh Nga dâng lên hứng thú.
Lý Trường Thọ lấy ra hai hạt châu màu bích lục, trịnh trọng giao tới tay Linh Nga.
Đây chính là truyền thừa!
Đây chính là sự thương yêu của sư huynh đối với sư muội!
"Vật này tên là Nhiếp Hồn châu, chỉ có một tác dụng chính là thu nhiếp tàn hồn."
Bên cạnh lập tức truyền đến tiếng hô hoán của tiểu sư thúc: "Ngươi cũng cho ta một viên!"
Lý Trường Thọ cười lại lấy ra hai viên Nhiếp Hồn châu, dùng pháp lực mô phỏng giao cho tiểu sư thúc, cười nói: "Sư thúc cũng cảm thấy cần phải tiến hành như vậy sao?"
Tửu Cửu trịnh trọng gật đầu, áo gai đoản sam trên người lập tức có chút không chịu đựng được gánh nặng.
Tửu Cửu cười nói:
"Đừng nhìn sư tổ các ngươi thật sự không đứng đắn, còn thường xuyên lấy lớn hiếp nhỏ... Hừ, lấy nhỏ ức hiếp lớn!
Nhưng bản lãnh của nàng, ngược lại ta thật sự rất bội phục, hôm đó ta cũng thấy, nếu không phải sư phụ ta đến đây, nếu Vạn trưởng lão không xuống tay độc ác, mấy người khác đã không cản được nàng."
Lý Trường Thọ lập tức lộ ra nụ cười vui mừng, tiếp tục giảng bài.
"Đây chỉ là bước đầu tiên." Lý Trường Thọ nói, "Nhiếp Hồn châu không nhất định có thể hút hết toàn bộ hồn phách vào, vẫn có thể lưu lại vết tích từng tia hồn phách không trọn vẹn.
Trong tam giới, có một chí bảo tên là lục đạo luân hồi bàn, có ẩn chứa công hiệu tàn hồn.
Tàn hồn cũng có thể đầu thai chuyển thế.
Lúc này, chúng ta cần ba loại kinh văn này!
Để tiêu trừ nghiệp quả « Tiêu Tai Kỳ Phúc chú » của bản thân, để trực tiếp dẫn tàn hồn của đối phương đi vào đạo môn « Độ Nhân kinh » của lục đạo luân hồi, và « Vãng Sinh chú » mà Tây phương truyền bá tới.
Sau ba chú, phối hợp với Nhiếp Hồn châu, lại nung đốt nguyên thần chi pháp của đối phương, chỉ cần tỉ mỉ quan sát, chắc chắn sẽ không có bỏ sót.
Tất nhiên, những tiền đề này là ngươi nhất định phải ở trong một hoàn cảnh yên tĩnh, lại nhanh chóng hoàn thành những việc này."
Động tác của Linh Nga và Tửu Cửu đồng loạt chậm rãi gật đầu, trong đôi mắt đẹp đều có một chút tán thưởng.
Tất nhiên, sau này Lý Trường Thọ sẽ truyền cho Linh Nga thần thông Cắt Giấy Thành Người nguyên bản, nhưng không thể tùy ý truyền thụ cho Tửu Cửu sư thúc.
Dần dần, từ lúc sáng sớm đến lúc hoàng hôn ngã về tây.
Tầng tầng trận pháp che lấp trong phòng đan, thân ảnh Lý Trường Thọ đi qua đi lại, Linh Nga không ngừng gật đầu, đặt câu hỏi, ôn tập nhiều lần.
Tửu Cửu đã bất tri bất giác ngồi cùng bồ đoàn với Linh Nga, rất nhanh cũng gia nhập hàng ngũ thỉnh giáo.
Chỉ có thể nói, tiểu sư thúc không hổ là trưởng bối mà Lý Trường Thọ xem trọng trong môn phái, tiếp nhận những tư tưởng này, thật sự vô cùng nhanh chóng.
Tự nhiên, đây cũng là phúc lấy được từ sư tổ Giang Lâm Nhi.
Trước đây Lý Trường Thọ cũng không nghĩ tới, sư tổ ở bên ngoài vui chơi đột nhiên trở về núi một lần, chính mình “có thể động tính” đột nhiên trở nên mạnh mẽ trong núi.
Có chút việc nhỏ cũng có thể trực tiếp quy kết làm “truyền thụ của sư tổ”, che giấu như thế.
...
Phong thư thứ nhất sau khi Giang Lâm Nhi rời đi là cách sáu năm sau, sai người ta mang hộ về Độ Tiên môn.
Phong thư này là cho Lý Trường Thọ, mà không phải cho Tề Nguyên lão đạo, Lý Trường Thọ cũng danh chính ngôn thuận lừa gạt sư phụ.
Trong thư có nói, lúc này Giang Lâm Nhi đã về tới “đội Tiên nhân” lúc đầu của mình, ngày ngày vô cùng an nhàn.
Nàng đã đi Địa phủ ba bốn lần, không ngừng móc nối quan hệ, cuối cùng cũng tra được quỹ tích đầu thai của Hoàn Giang Vũ.
Nhưng Giang Lâm Nhi chỉ tra được, luân hồi gần đây nhất của Hoàn Giang Vũ, là đầu thai thành một cây linh, cây linh sinh trưởng vào mấy trăm năm trước, lúc này thọ nguyên đã gần...
Giang Lâm Nhi quyết định đợi đời sau của Hoàn Giang Vũ, xem tình huống có thể đưa Hoàn Giang Vũ tiếp tục trở về Độ Tiên môn, nối lại tiên duyên hay không.
Đối với chuyện này, Lý Trường Thọ và Linh Nga cũng có chút vui vẻ, Lý Trường Thọ quyết định, về sau nhất định phải nghiên cứu ra một loại đan dược, để cho sư tổ thoát khỏi phiền não ván đã đóng thuyền này.
Nếu đã có Hùng Tâm đan, việc đối ứng cũng nên làm ra một đan dược, lúc này mới viên mãn.
Nói tới đan dược, lúc Lý Trường Thọ đang trong mật thất dưới mặt đất thôi diễn đại thế, cũng không đi tới chỗ Vạn Lâm Quân lão gia tử tham quan tiên thức đan.
Nhưng Vạn Lâm Quân lão gia tử hình như rơi vào hoang mang, đã lâu rồi mà tiên thức độc đan vẫn chưa thể nào luyện thành, Lý Trường Thọ thực sự không thể trực tiếp cầm Phản Tra đan, Tâm Hỏa Thiêu ra ngoài.
Chỉ có thể chờ đợi Vạn Lâm Quân lão gia tử tự mình suy nghĩ ra.
Ngược lại Nam Hải Hải Thần giáo lại tiến vào thời kỳ yên tĩnh dài đặc, nhưng Long tộc lại gặp một chút phiền toái, trong tứ hải không ngừng có Hải tộc phản loạn, làm tứ hải Long cung mệt mỏi ứng phó.
Chuyện này rõ ràng chính là Tây Phương giáo âm thầm giở trò xấu.
Lý Trường Thọ cũng không vội, những biến hóa này, cũng đều nằm trong thôi diễn của hắn.
Thánh Nhân lão gia giao cho nhiệm vụ, điều kiện tiên quyết là hắn cần phải tự vệ, hoàn thành ổn thỏa.
Ý chỉ Thiên đình đã lâu rồi chưa có tin tức, từ chuyện “Hải thần miếu ăn vạ” cứ cách mười lăm năm, Đông Mộc Công lại xuống một lần, mang tới ba vấn đề của Ngọc đế bệ hạ, đương nhiên Lý Trường Thọ cũng trả lời ổn thỏa.
Những trả lời này, theo ý kiến của Lý Trường Thọ, không được tuyệt diệu, nhưng cũng có thể tính “trung thượng”, cam đoan có thể giải quyết vấn đề, chính là sẽ tiêu tốn một chút tâm lực không cần thiết.
Sau đó...
Đông Mộc Công cũng không cho “người sử dụng phản hồi”, Lý Trường Thọ tạm thời không biết hiệu quả.
Tây phương tính toán với Long tộc, có lẽ sẽ lâu đến trăm năm, thậm chí là tới mấy trăm năm.
Lý Trường Thọ lặng lẽ ở trong núi tu hành, thể ngộ, chậm rãi đợi, liên lạc định kỳ với Ngao Ất, không nóng không vội không đi chủ động chen vào.
Mặt trời lên, mặt trăng lặn, không ngừng quay vòng.
Trời tối trời sáng, nguyên lý vạn vật.
Dần dần, chuyện liên quan tới Long tộ đã có mấy phần logic ăn có được đối ứng với những thôi diễn mà trước đây Lý Trường Thọ đã làm ra.
Nhưng bước kế tiếp Tây phương sẽ có cái hành động như thế nào thì hắn cũng không nắm chắc được...
Mà trước hết chờ đến, thật ra là đại hội nguồn gốc tam giáo.
Gần đây, trong núi đã lan truyền đủ các loại tin tức, giống như đại hội nguồn gốc tam giáo muốn khai mạc trước thời hạn, tam giáo tiên tông tề tụ trong Kim Cung môn Trung Thần Châu...
Lý Trường Thọ quyết định, đợi chuyện đại hội nguồn gốc tam giáo lắng lại, hắn sẽ tự mình viết một phong thư, kể rõ chuyện của Long tộc với Ngọc đế, đưa người trong cuộc của【 Long tộc lên Thiên đình 】một cách ổn định.
Ôm tâm trạng thử một lần, hắn bắt đầu chuẩn bị đã kế hoạch tránh né cho chính mình trong thời gian dài.
Kế hoạch này, chính mình không thể đánh lén Linh Nga thành trọng thương, sau đó ở lại chăm sóc...
Ngộ nhỡ trong môn phái bảo sư phụ chăm sóc, còn mình đi ra ngoài, vậy chẳng phải uổng phí tâm tư sao.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]