Thời tiết ngày thường trong Độ Tiên môn phần lớn đều là trời cao không khí dễ chịu, trời trong gió nhẹ.
Nghỉ ngơi một ngày một đêm, Lý Trường Thọ cảm thấy toàn thân mình từ trên xuống dưới đều nhẹ nhàng hơn rất nhiều, tinh thần mịt mờ, thanh khí chậm rãi, cảm ngộ tầng tầng, suy nghĩ thông suốt.
Đúng là một thời tiết tốt để lĩnh ngộ...
Dựa theo ước định hôm qua, Linh Nga sớm đã tới bên ngoài đại trận, đợi một canh giờ.
Thật ra Lý Trường Thọ cũng đã nhìn chằm chằm sư muội một canh giờ.
Lúc phần tinh thần hắn thay phiên nhau nghỉ ngơi, sát trận xung quanh phòng đan được mở ra, tiểu sư muội thật vất vả nuôi dưỡng lớn như vậy, cũng không thể vì nàng nhất thời vô ý mà xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn...
Cũng may Linh Nga rất ngoan ngoãn, ở bên ngoài đại trận lẳng lặng đứng đó.
Đợi Lý Trường Thọ gỡ bỏ trận pháp, nàng mới điều khiển mây, ngâm nga bài hát, khóe miệng mang theo nụ cười thản nhiên, bay về phía phòng đan.
Hôm nay Linh Nga cũng ăn mặc rất cường điệu, một chiếc váy dài mỏng màu trắng nhạt pha chút màu lục, mái tóc dài buộc lại; trên gương mặt vốn đã thanh tú động lòng người vừa khéo tô thêm chút phấn trang điểm.
Mái tóc dài bay phất phơ, có thể nhìn thấy chiếc eo thon ẩn sau làn váy.
Làn váy được gió thổi lên, có thể nhìn thấy bàn chân nhỏ tròn trịa đủ không thể nắm được.
Lý Trường Thọ dẫn sư muội vào phòng đan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293479/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.