Cưỡi mây bay ở giữa non xanh nước biếc, tâm tình Lý Trường Thọ rất thỏa mái, lưng cũng ưỡn thẳng hơn so với trước kia.
Ngạo nghễ thiên địa chi tinh túy, thổ nạp nhật nguyệt chi tinh hoa*
Vốn là Hồng Hoang thiên địa hắc ám, âm lãnh, yếu ớt rả rích, đột nhiên chiếu vào một tia sáng mặt trời ấm áp...
"Ta nói, không cô vậy."
Cuối cùng tìm được một chút cảm giác tán đồng khó có được.
Trong lòng Lý Trường Thọ nổi lên một chút tính thơ, trầm ngâm hai tiếng, nói một câu:
"Mặc dù có bắp đùi nhưng vẫn không thể thả lỏng tinh thần."
Đại pháp sư đến đúng là mang đến cho mình một mũi thuốc trợ tim, đỉnh đầu có một cái ô dù, mình thật sự ôm được bắp đùi, bước lên con thuyền lớn Nhân giáo kiên cố lại rộng rãi.
Nhưng nòng cốt của Nhân giáo chỉ có hai người, lại từ giáo chủ đến đại đệ tử đều theo đuổi thanh tĩnh vô vi.
Câu kia của Huyền Đô đại pháp sư nhắc nhở là để Lý Trường Thọ không bởi vì được Thánh Nhân lão giả ưu ái mà tự phụ, tự mãn...
Kỳ thật, câu nhắc nhở này của Đại pháp sư ở chỗ Lý Trường Thọ cũng không có quà nhiều ý nghĩa.
Thậm chí mới vừa cáo biệt với Đại pháp sư, trong lòng Lý Trường Thọ đã suy nghĩ một vấn đề...
[ Tại sao mình lại được Thánh Nhân lão gia xem trọng? ]
Lý Trường Thọ trầm ngâm một trận, từ từ suy tư.
Đầu tiên là Nam Hải thần giáo liên lụy đến Thiên đình, nhân quả của Long tộc, mình mới lọt vào pháp nhãn của Thánh Nhân nhà mình.
Tiếp theo, hành vi cử chỉ trước đây của hắn chắn hẳn rất phù hợp với tâm ý của Thánh Nhân lão gia, lúc này mới ra tay giúp hắn che lấp thiên cơ, cũng lấy nhiệm vụ [Long tộc nhập thiên ] đặt lên người hắn.
Mấy cái manh mối bị xoa nắn vào cùng một chỗ, trong lòng Lý Trường Thọ dần dần hóa giải.
Lý Trường Thọ rất rõ ràng, đây cũng không phải là tổ sư gia nhìn mình mi thanh mục tú mà cho chỗ tốt.
Muốn được Thánh Nhân che chở thì nhất định phải chứng minh được mình có giá trị nhất định, cũng phải luôn kiên trì hành động theo tám chữ 'Thanh tĩnh vô vi, tránh né nhân quả" này.
Đồng thời tu vi bản thân không thể tụt xuống, chỉ có bước vào trường sinh Kim Tiên cảnh, lúc này mới có thể tiếp tục làm việc cho Thánh Nhân, có tư cách được Thánh Nhân che chở.
Lý Trường Thọ cười khổ một tiếng, trong lòng khẽ thở dài...
Người giỏi dùng người làm công cụ, không tránh khỏi biến thành công cụ của người.
Cái này đại khái cũng cùng một ý nghĩa với 'Đồ long thiếu niên cuối cùng thành ác lòng'.
Tiên thức quét mắt qua lòng chảo sông, phát hiện Đại pháp sư quả thật đã không còn ở đây, Lý Trường Thọ cưỡi mây đi về phía dưới sơn lâm hạ xuống.
Lại ở dưới mặt đất lặng lẽ chạy về trong Độ Tiên môn.
Chính mình ôm đùi của Đại pháp sư này, Lý Trường Thọ thấy rằng thật ra chỉ có hai cái ý nghĩa thực tế...
Thứ nhất, lừa dối trước kia thành sự thật.
Về chuyện của Nam Hải Hải Thần giáo mình có thêm càng nhiều lực lượng.
Thứ hai là trực tiếp tiêu diệt hơn phân nửa áp lực của 'Văn đạo nhân'.
Đại pháp sư chỉ cần hiện thân ở Nam Hải, nói ra câu [ Không muốn làm bị thương phàm nhân ] liền có thể đạt tới hiệu quả 'Một hòn đá hoảng sợ cả đàn chim ].
Long tộc bên kia đại khái sẽ cảm thấy Đại pháp sư hiện thân đến là chỗ dựa của Nam Hải Hải Thần giáo, ngồi vững Nam Hải Hải Thần giáo là cọng cỏ hương hỏa công đức của Nhân giáo.
Long tộc tự sẽ càng xem trọng đối với Hải Thần giáo hơn, bọn họ ngoài mặt kiêu ngạo khốn cảnh bây giờ, trong lòng khiếp sợ sẽ làm cho bọn họ ôm chặt cỏ này.
Tây Phương giáo bên kia, Văn đạo nhân chắc hẳn sẽ có một chút xíu kiêng kỵ.
Nhưng Đại pháp sư chỉ nói là 'Đừng tổn thương người phàm', cũng không nói gì khác, nói bóng nói gió nhưng thật ra...
Các ngươi có thể đi đến trên biển đánh.
Những lời này phù hợp với hình tượng Đại sư huynh Nhân giáo.
Tây Phương giáo ở lúc Nam Thiệm Bộ Châu tây bộ thu liễm công đức chắc hẳn cũng sẽ chú ý một chút.
Nếu Lý Trường Thọ đoán không lầm phía sau Tây Phương giáo sẽ tiếp tục thử nghiệm tính toán Long tộc, mang Long tộc đặt vào thế lực phương tây.
Mình nhất định phải mưu tính thật tốt một phen, lợi dụng đầy đủ Nam Hải Hải Thần giáo, vào lúc Long tộc cảm giác được không chịu nổi gánh nặng sẽ kéo Long tộc vào Thiên đình, trở thành trợ lực cho Ngọc đế...
Tranh long với Tây Phương giáo không khác nào đoạt thức ăn trước miệng cọp.
Trước ngày hôm nay phía sau Lý Trường Thọ chỉ là loáng thoáng có cái Ngọc đế vậy dĩ nhiên là không dám.
Nhưng hiện nay Lý Trường Thọ cũng có Thánh Nhân vì mình tự ra tay che đậy thiên cơ mà lại còn là vị được công nhận là mạnh nhất trong Lục Thánh...
Tiếp đó Lý Trường Thọ chỉ cần đủ cẩn thận không bại lộ ra chân thân của mình, không dính dáng đến nhân quả của bản thân, việc kia chưa chắc không thể thử một lần!
Việc này xem như Thánh Nhân lão gia bàn giao xuống nhiệm vụ thứ nhất;
Việc liên quan đến tiền đồ và mệnh đồ sau này của mình có bình an hay không nhất định phải cẩn thận hành xử, toàn lực ứng phó.
Vốn dĩ Lý Trường Thọ sau khi về núi còn muốn kéo sư phụ sư muội ăn bữa đầu ếch cá lẩu chúc mừng một chút lại nghiên cứu hai cái ngọc phù vừa nhận được...
Bây giờ ngược lại cảm thấy...
Trước mưu tính bước tiếp theo và liệt kê từng việc Tây Phương giáo và Long tộc sẽ có phản ứng, lại căn cứ vào những khả năng này tính toán làm tốt kế đại khái kế hoạch tiếp theo, để phòng gặp được tình huống tay luống cuống tay chân, đây mới là chuyện quan trọng nhất.
Độn hành một đường dưới mặt đất đi thẳng đến chỗ cách Độ Tiên môn sáu trăm dặm.
Lý Trường Thọ đổi phương hướng, cưỡi mây với tốc độ đệ tử Quy Đại cảnh nên có, chậm rãi trở về.
Giống như lúc Đại pháp sư nghe được hắn là Giáo chủ Nam Hải Hải Thần giáo cũng sẽ hơi kinh ngạc một ít...
Bây giờ Thái Thanh thánh nhân ra tay che lấp thiên cơ, chỉ cần Ngao Ất không bại lộ, ai có thể nghĩ đến Giáo chủ Nam Hải Hải Thần lại là một cái đệ tử trẻ tuổi 'Chưa thành tiên' trong Độ Tiên môn.
Tầng ngụy trang này Lý Trường Thọ thấy cũng là một trong những con át chủ bài.
Càng quan trọng hơn.
...
Tây Ngưu Hạ Châu, gần Linh sơn, trong động phủ của Văn Tịnh đạo nhân.
Một vệt muỗi kêu vang lên, thân ảnh Văn Tịch đạo nhân trống rỗng xuất hiện đứng ở trước mặt hai người thị nữ đang tu hành.
Hai người thị nữ cả người run lên còn không kịp mở mắt, Văn Tịch đạo nhân tiện tay xẹt qua, hai người thị nữ này lập tức hóa thành tro bụi...
"Bổn nữ vương cho các ngươi tu hành sao?"
Văn Tịch đạo nhân lãnh đạm nói, trên người sa váy đang tung bay, trong động phủ vang lên một ít tiếng nước chảy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]