Thành tiên cơ bị hủy, sư tỷ ra ngoài không về, sư phụ ra ngoài không về, hóa thành Trọc Tiên còn bị người mưu hại, trong tiên môn ngay cả cái bạn tốt tri tâm cũng không có, còn suốt ngày bị đồ đệ đùa bỡn...
Khục, điều cuối cùng không tính.
Không lâu sau, trong lòng Lý Trường Thọ đã có phương án.
Hắn lấy một viên ngọc phù truyền tin thấp kém ra bắt chước bút tích hai phong thư trước, viết xuống hai câu:
'Biết ngươi mạnh khỏe, ta đã an tâm.
Chớ tái niệm ta, từ đó hai tính.'*
Sau đó lại giải thích với sư phụ, mình ở thành Lâm Đông ngây người mấy ngày, ở bên gối phát hiện ngọc phù này cũng không tìm thấy tung tích người hẹn, rồi sau đó gặp phải Tửu Ô sư bá, liên thủ trừ yêu...
Trực tiếp nói tình hình thực tế với sư phụ, trong lòng sư phụ khẳng định là yên lặng như tờ, Trọc Tiên đạo cơ vốn bất ổn.
Dùng phương thức như vậy để sư phụ cho là sư bá vẫn còn, chỉ là không muốn gặp mặt sư phụ, cái tâm cảnh kia của sư phụ nên là:
[ Bông tuyết bồng bềnh, gió bắc vi vu, thiên địa, một mảng mênh mông... ]
Mặc dù bi thương nhưng vẫn có chút sắc thái.
'Sau này lại nghĩ cách tìm thế thân chuyển thế của vị sư bá này.'
Lý Trường Thọ thở dài trong lòng, ánh mắt nhìn chăm chú nhìn chữ 'Ổn' trước kia mình dán ở trong nhà cỏ, gợn sóng tâm cảnh dần dần lắng xuống.
Sự tình dù sao cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293327/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.