Cũng may, Hồng Hoang Nhân tộc không biết điển cố đại quan nhân và tiểu nương tử, nếu không thì khi nhìn thấy Tửu Ô sư bá, nói không chừng sẽ chủ động cho chút bánh hấp bánh bao để an ủi.
Tửu Ô sư bá cũng phát hiện mình có chút gây chú ý.
Ông học “Tề Nguyên”, tùy tiện tìm một tửu lâu, ném hai khối ngọc thạch ra ngoài, mua một căn phòng, lúc nào cũng dùng tiên thức chú ý đến vị sư đệ không có giao tình sâu đậm này.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Lý Trường Thọ hơi suy tư, bên miệng lộ ra một ý cười.
Ông ở trong phòng ngây người ba ngày hai đêm, mãi cho đến bóng đêm buông xuống một lần nữa, ông chủ và tiểu nhị lo lắng có phải ông bị chết đói hay không, không nhịn được muốn phá cửa xông vào, cuối cùng Lý Trường Thọ cũng quyết định ra ngoài hoạt động.
Lý Trường Thọ lo lắng Tửu Ô sư bá sẽ quấy nhiễu kế hoạch dụ địch của mình, muốn chủ động liên lạc với Tửu Ô sư bá, nhưng lại muốn chiếm giữ chủ động...
Thế là...
Hắn đội dung mạo của sư phụ mình, cởi đạo bào, thay đổi cẩm y, ăn mặc cường điệu một phen.
Đầu tiên Lý Trường Thọ đi dạo nửa vòng trong thành, nhân lúc bóng đêm lờ mờ, đến một con đường phồn hoa nhất ở trong thành vào ban đêm.
Nơi này đèn đuốc sáng trưng, khắp nơi đều là oanh oanh yến yến, tiếng nói của “mọi người” không ngừng nghỉ, có lầu gỗ tráng lệ, cũng có tiểu viện nằm trong góc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293317/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.