“Đạo hữu, ngươi đã truyền giáo đến Giáo chủ nhà mình rồi.”
Một khắc này, mặc dù Lý Trường Thọ rất muốn đáp lại một câu như vậy, nhưng vẫn nhếch miệng mỉm cười, nói: "Ta tôn sùng đạo đức Nhân giáo."
Nói xong chắp tay, cầm phất trần đi giữa đường.
Lão đạo truyền giáo kia cũng không dây dưa nhiều, chỉ làm mấy đạo vái chào, nói mấy câu quấy rầy, rồi quay về ngồi trên ghế bên góc đầu đường.
Việc này, đương nhiên Lý Trường Thọ biết rõ nguyên nhân.
Trước đây Ngao Ất thông qua tượng thần để thương lượng với mình, hắn cũng đồng ý rồi.
Đông Hải Long cung phía sau Ngao Át, mắt thấy công đức của Hải Thần giáo dồi dào như thế, tình thế phát triển mãnh liệt, liền muốn mở rộng ở vùng ven biển Đông Hải của Nam Thiệm Bộ Châu.
Lý Trường Thọ đáp ứng việc này, vẫn theo quy tắc trọng thân như cũ, chính là Hải Thần giáo không thể rời khỏi ranh giới của biển cả.
Đáy lòng cảm ứng một chút, phát hiện hành động của Long cung thật sự nhanh chóng, bên Đông Hải này đã dựng lên hơn một trăm tòa tượng thần.
Điều làm Lý Trường Thọ an tâm hơn chính là, lúc này bất luận là tượng thần mới xây, hay tượng thần trước đây, khuôn mặt của mình đều vô cùng mơ hồ, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn ra hình dáng ngũ quan của khuôn mặt, cũng mất đi “Thần tủy” rồi.
Nhưng mà tượng thần dựng thẳng đứng bên cạnh hắn và tượng thần Thanh Long đại hộ pháp nhỏ hơn một chút kia thì khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293315/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.