Chương trước
Chương sau
Cầm những hương hỏa công đức này, muốn che chở những người đã bái tế cho mình, đây là quy tắc của Thiên đạo.

Hôm nay, là hắn tự tay đánh vỡ những mơ tưởng này của giáo chúng...

“Đại yêu?”

Dưới mặt đất, Lý Trường Thọ đang muốn ngoi đầu lên đột nhiên ngừng động tác lại.

Lý Trường Thọ để giấy đạo nhân ở bên ngoài, phóng ra tia tiên thức bắt được cảnh tượng khác thường ở chân trời.

Quả nhiên đến rồi.

Lần này buổi lễ Hải Thần giáo sẽ là buổi lễ lớn nhất trong bao năm qua.

Cộng thêm bởi vì Hải Thần giáo mở rộng một cách nhanh chóng, năm nay đã xung đột cùng mấy giáo phái khác.

Buổi lễ chúc mừng hôm nayy sẽ dẫn tới một số yêu ma quỷ quái đến quấy rối, điều này cũng nằm trong suy đoán của Lý Trường Thọ.

Lý Trường Thọ luôn cảm thấy mấy tiểu giáo mọc san sát nhau ở gần Nam Hải gần, tám phần là phía sau có bóng dáng của Tây Phương giáo.

Buổi lễ Hải Thần giáo ngày hôm nay, có lẽ có người muốn thăm dò một phen, tìm hiểu ngọn nguồn Hải Thần giáo một chút...

"May mà có ta ở đây.

Nếu không thì để các ngươi tới mở sát giới, đây là muốn tăng thêm nhiều nghiệp chướng sao?"

Trong Độ Tiên môn ở Đông Thắng Thần Châu, trong phòng đan ở Tiểu Quỳnh phong.

Bản thể Lý Trường Thọ mở hai mắt ra, đưa tay hút một chiếc hộp trong góc phòng đan, lấy ra ba lá bùa màu đen chữ đỏ ở trong đó ra ba, âm thầm dán trong ống tay áo.

Sau đó, hai tay lập tức bóp pháp quyết, kết liên hoa của Độ Tiên môn thành thần bảo ấn.

Từng tia tiên quang củng cố nguyên thần, tăng cường tinh thần cảm ứng của mình với giấy đạo nhân...

Cùng lúc đó, phía tây bắc An Thủy thành, đại khái một ngàn hai trăm dặm ở bên ngoài, ba đạo bóng đen đang cuốn một đám mây đen, lao vùn vụt về phía An Thủy thành.

Mây đen vẫn còn cách xa, đã bị các phàm nhân trong An Thủy thành phát hiện.

Lý Trường Thọ từ từ nhắm hai mắt lại, tinh thần đồng thời trở về trên người mấy giấy đạo nhân.

Lần này không giống như lần trước.

Hắn phát hiện ra ba đại yêu này sẽ quyết ý ra tay, không hề có bất cứ do dự nào.

Hắn phải suy nghĩ, lúc trước hắn đã suy nghĩ tốt rồi.

Tất nhiên, mấu chốt nhất chính là Lý Trường Thọ chuyến đi Nam Hải lần này đã chuẩn bị đầy đủ rồi.

Về phương diện dò xét đề phòng, chính mình đã có thể đạt tới cực hạn.

Nếu giấy đạo nhân gặp phải bất kỳ cao thủ nào, trong nháy mắt “thần thông” sẽ tự hủy, tự động cháy thành tro.

Ngoài ra, Độ Tiên môn vừa mới gặp nạn, Độ Ách chân nhân của Nhân giáo môn nhân hiện thân, Độ Tiên môn chính thức trở thành tam giáo đạo thừa được Nhân giáo tán thành.

Mặc dù nhân giáo thủ đồ Huyền Đô đại pháp sư không trực tiếp hiện thân, nhưng trong môn phái Độ Tiên môn có nghe đồn, nói Đại pháp sư đi Kim Ngao đảo, nói một chút đạo lý với mấy Đại đệ tử của Tiệt giáo.

Phía sau có chỗ dựa, điều này khiến Lý Trường Thọ có chút... ở bên cạnh lén lút nhìn sức mạnh Tây Phương giáo...

Đạp là không dám đạp, nhìn một chút cũng hãi hùng khiếp vía.

Lý do ổn thỏa, kế tiếp giấy đạo nhân giết yêu, nhất định phải giả bộ giống như Nhân tộc Luyện khí sĩ đang đi ngang qua.

Nếu như bỏ mặc để ba đại yêu Chân Tiên cảnh này đi quấy nhiễu buổi lễ của An Thủy thành, mỗi một phàm nhân bị tử thương sẽ tăng thêm một phần nghiệp chướng của hắn.

Đây đã là lý do hắn nhất định phải ra tay.

Thế lực phía sau ba con đại yêu này khó tránh khỏi có chút ăn hiếp “người” quá đáng...

Trong mắt một số tiên thiên sinh linh, có lẽ phàm nhân chỉ là pháp khí có thể cung cấp hương hỏa công đức, giống như lúa mạch bình thường.

Tập trung ý chí, Lý Trường Thọ nhanh chóng bắt đầu nghênh kích.

Phương hướng mà ba con đại yêu đi tới, Lý Trường Thọ khống chế một giấy đạo nhân chữ【 Thần 】, thổ độn nghênh ra ba trăm dặm, hiện thân ở trong một sơn lâm không người.

Đầu tiên thi triển chướng nhãn pháp và Hóa Hình thuật, từ một lão đạo mặc áo gai mặt mũi hiền lành, qua hai lần ngụy trang biến thành một người đạo giả trung niên.

Sau đó lại thả ra năm người giấy nguyên bản thần thông, nhanh chóng bố trí đại trận ngăn cách nơi này, sau đó cũng chuẩn bị công việc siêu độ.

Ngay sau đó, thân hình Lý Trường Thọ vọt lên không trung, trực diện với đám mây đen đang cuốn tới ở hướng tây bắc, nhẹ nhàng ngăn con đường phía trước của ba con đại yêu, trong tay nắm chặt một thanh trường kiếm!

Điểm khác với lúc trước chính là, lần này trước khi Lý Trường Thọ rút thanh trường kiếm này ra khỏi vỏ, trong nháy mắt hàn quang chớp động.

Vậy mà...

Đúng là một thanh kiếm tốt!

Nhưng mà đừng bị những biểu hiện này làm cho mê hoặc, trên thực tế nó chính một pháp khí vung độc.

Nói là pháp khí cũng có chút không đúng, có lẽ đây được xem là một pháp bảo có tư chất không tệ.

Thật đúng là một pháp bảo vung độc chuyên dụng.

Ba con đại yêu trốn trong mây đen đang bay tới gần, phát ra một tiếng gào thét như sấm rền.

"Cút!"

Nhưng Lý Trường Thọ lại đáp lễ rằng: "Lãng lãng càn khôn, Nhân tộc ta là nơi hưng thịnh, há lại để cho những yêu ma quỷ quái như các ngươi làm hại!"

Nói xong, bảo kiếm trong tay ném về phía trước!

Hắn được hộp kiếm của Hữu Cầm Huyền Nhã dẫn dắt, tìm tòi ra ngự kiếm thuật đơn giản; vào lúc này hai tay và kiếm chỉ, không ngừng kết thành từng kiếm ấn, nhìn cũng rất ra dáng.

Chỉ một thoáng, bảo kiếm kia đã chia ra làm ba, ba hóa thành chín, mang theo đạo đạo kiếm quang, đánh úp về phía ba con đại yêu trong mây đen!

Ba con đại yêu này cảm nhận rất rõ tu vi Chân Tiên cảnh của giấy đạo nhân Lý Trường Thọ này.

Bọn chúng cũng không dám khinh thường, từng người nhao nhao ra tay, bảo trì hình thể Yêu tộc, tung ra mấy đạo bảo quang.

Nhưng mà bảo kiếm tập kích bay đến, ba con đại yêu này kiên cường phản kháng mấy lần, lập tức sửng sốt.

Thuật pháp ngự kiếm này nhìn rất uy phong lẫm liệt, nhưng tại sao uy lực lại...

Yếu như vậy?

Ba con đại yêu cười lạnh, dùng mây đen bao bọc toàn thân, hung mãnh đánh về phía Lý Trường Thọ, không hề quan tâm đến chín kiếm ảnh đang không ngừng xuyên qua này.

Nhưng mà kiếm ảnh trong cơn chấn động, từng tia sương độc vô sắc vô vị sương độc từ lưỡi kiếm tản ra, chui vào trong cơ thể ba con đại yêu này, tới gần Yêu hồn của bọn chúng...

Đám mây đen này miễn cưỡng vọt tới trước người Lý Trường Thọ, dừng lại quỷ dị...

Ba con đại yêu này nhảy hai lần trong mây đen, cũng không phát ra bất kỳ tiếng tru nào, ba thân thể cao lớn rơi xuống sơn lâm phía trước, đúng lúc đụng vào đại trận đại trận cách ly.

Lý Trường Thọ: ...

So với mình tưởng tượng thì dễ dàng hơn rất nhiều.

Vung tay lên, thanh bảo kiếm nhuóm yêu huyết bay về tới tay hắn.

Lý Trường Thọ hừ lạnh, "Chỉ bằng ba con tiểu yêu các ngươi, vẫn không bức được một mình bần đạo ra mười hai thanh kiếm!"

Nói xong, hắn rút kiếm hạ xuống phía dưới, tự có khí phách của một cao nhân.

Trong chốc lát sau, trong trận pháp ngăn cách.

Lý Trường Thọ đánh bay ba tro cốt kia, thu hồi người giấy, nắm bắt nhiếp hồn bảo châu, nhanh chóng điều tra những hình ảnh còn sót lại trong đó.

Quả nhiên là yêu quái bên Tây phương.

Khẽ lắc đầu, Lý Trường Thọ phá tan đại trận, giấy đạo nhân này nhanh chóng chìm vào trong đất, đi về phía chỗ ẩn thân nguyên bản.

Kế tiếp...

Tại sao vẫn còn vậy?

Một lớp đã san bằng, một lớp khác lại khơi dậy, tiên thức Lý Trường Thọ lại bắt được, trên vùng phía bắc lại có một mảng mây đen bay tới!

Trong đó lại có từng con quạ đen kịt, mà những con quạ đen này hình như cũng có một chút tu vi trong người...

Dưới dốc núi, Lý Trường Thọ đang muốn nhảy ra đánh bay tượng thần Hải thần, khóe miệng khẽ co quắp lại.

Hắn di chuyển hơn phân nửa tinh thần lên người giấy đạo nhân ở phía bắc nào đó, tiếp tục diệt yêu...

Hôm nay, rốt cuộc là đến tự hủy thần giáo, hay đến bảo vệ thần giáo đây?

Quả nhiên nghiệp chướng là chuyện phiền toái!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.