"Ai, làm việc ở Thiên đình, thật khó khăn."
Trong điện Nguyệt Lão, lão gia gầy gò mặc hỉ bào đỏ chót đang ngồi ở trên quyển y thượng của mình, uống ly trà đồng tử đưa tới, xoa xoa mồ hôi nóng trên trán.
Không phải sao, vừa ứng phó xong một vị thiên tướng, nhất định bắt ta giúp hắn dắt sợi dây với một vị Dao Trì tiên tử.
Dù cho hắn là Nguyệt lão thì cũng không thể sửa bậy số mạng người khác.
Mặc dù đúng là có rất nhiều con đường thao tác ngầm, nhưng cũng phải xem người bị dắt là ai!
Nguyệt lão cũng phải bỏ ra khí lực rất lớn, mới lừa gạt được vị thiên tướng kia, mệt đến đầu đầy mồ hôi.
Muốn cự tuyệt lại không thể làm đối phương không vui, còn không thể đắc tội với phía được coi trọng kia...
Chức Nguyệt lão này, quả nhiên không dễ làm.
Phần lớn nhân duyên đều là tự thành, một phần nhỏ nhân duyên là trời ban.
Làm Nguyệt lão đúng là có một phần quyền lực sửa đổi nhưng kéo đao vàng và những dây đỏ kia đều là bảo vật công đức của Thiên đạo, thật sự không thể tùy tiện làm bừa.
Dù chỉ là một đôi nhân duyên phàm nhân, nếu xử lý không tốt, không chỉ đơn giản là tổn hại công đức mình vất vả tích lũy được mà còn bị vị Ngọc Đế bệ hạ nghiêm túc phụ trách còn hăng hái kia trách phạt xuống...
Thế nào là nhân duyên tự thành?
Ở hậu điện có một chỗ gần như là vô tận càn khôn huyền diệu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293056/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.