Dần dần, bên ngoài phòng luyện đan, các tầng trận pháp lặng yên mở ra;
Tiểu Quỳnh phong đã yên lặng hơn ba năm, lần nữa bắt đầu tụ nguyên khí…
Linh Nga chép ba trăm lần “Ổn Tự kinh” xong, rồi đi Tiểu Linh phong tìm Lưu Nhạn Nhi xin tha thứ.
Đợi Linh Nga đến phòng luyện đan rồi, Lý Trường Thọ lại khiển trách nàng vài câu, cho nàng bản Quy Tức Bình Khí quyết thứ hai, giảng cho nàng công khóa tu đạo hai ngày, chính thức bắt đầu xử phạt hai mươi năm không được rời khỏi Tiểu Quỳnh phong.
"Chuyện lần này, hi vọng ngươi lấy đó mà làm gương."
“Muội đã biết, sư huynh,” Linh Nga cắn môi, “Sau này mỗi ngày ta đều sẽ chép kinh văn một lần."
Lý Trường Thọ đưa ra một túi bảo, thở dài: "Cũng không phải là vi huynh nghiêm khắc với ngươi, mà là ngươi từ nhỏ đã lớn lên ở trong môn, tuổi thơ cũng lớn lên trong nhà quyền quý ở thế tục, không hề biết đến gian nan thế đạo. Cứ lấy những lời này của ta nói ra ngoài đi, ta… thôi vậy."
"Huh?" Linh Nga chớp mắt, bên trong đôi tròng kia thêm mấy phần hiếu kì, "Sư huynh ngươi sao thế?”
Lý Trường Thọ đứng chắp tay, hơi ngửa đầu, cười khổ: "Trở về tu hành đi… Linh Nga?"
“Có mặt!”
"Nắm vũng tu hành, đừng nghĩ lung tung chuyện khác. Ngươi phải tranh thủ trước khi khai sơn đại điển lần tới đạt đến Quy Đạo cảnh ngũ giai, như vậy ngươi sẽ có thể được môn phái coi trọng."
Lý Trường Thọ xoa xoa mi tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293054/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.