Năm đầu tiên ở Đại học, Lục Doãn Chương có rất nhiều khó khăn.
Cậu thuê phòng không tiện cho nên phải ở trong kí túc xá, nhờ sự trợ giúp của các bạn. Công việc làm thêm càng không thể, dù trường có học bổng, Lục Doãn Chương vẫn muốn phụ giúp mẹ. Một người bạn của cậu đã rủ cậu đến làm việc tại siêu thị do nhà cậu ta mở, chỉ cần ngồi thanh toán là được, lương sẽ thấp hơn những người khác một chút.
Lần đầu tiên Lục Doãn Chương làm thêm, lần đầu tiên phải chịu đựng nhiều ánh mắt dò xét, những lời mắng chửi từ khó chịu đến gay gắt.
Ngoại trừ thành tích học tập vẫn tiến bộ, cuộc sống của cậu dần trở nên nhạt nhòa.
Thỉnh thoảng Đông Cường có gọi đến hỏi thăm, cậu không dám khai thật, chỉ lấp liếm cho qua.
Năm thứ hai ở Đại học, Lục Doãn Chương đã quen với công việc và biết cách quản lí thời gian hiệu quả hơn rất nhiều.
Cậu đã tham gia câu lạc bộ nghiên cứu hạt giống, rất thú vị.
Mọi người ở câu lạc bộ thân thiện lại tốt tính, chỉ là đôi lúc có hơi ồn ào.
Năm thứ ba ở Đại học, Lục Doãn Chương đã bắt đầu được cử đi thực tập.
Trang trại mà cậu thực tập rất rộng lớn, có nhiều thứ trong sách vở không nói, chỉ có thể ghi ghi chép chép, nỗ lực tiếp thu những kiến thức thực tế này.
Vợ của chủ trang trại là một người phụ nữ trung niên, bà quý Lục Doãn Chương như con cháu trong nhà, lúc nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ep-buoc-hen-mon/2697995/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.