"A... !"
Một tiếng thét chói tai đột nhiên vang lên, rạch ngang bầu trời đêm yên tĩnh.
Bỗng nhiên mở hai mắt, Lạc Khuynh Thành trong cơn hôn mê dần dần tỉnh táo lại...
Ngực kịch liệt thở dốc phập phồng, cô nhẹ đưa tay lên vỗ về trái tim mình, cố gắng trấn an nhịp đập mạnh mẽ mà hỗn loạn, Lạc Khuynh Thành đưa mắt nhìn xung quanh, bỗng nhiên cảm thấy có chút không thích hợp.
Con hẻm tối tăm trông nhỏ hẹp mà mờ ám, nương theo ánh sáng nhàn nhạt chiếu rọi, cô đại khái cũng đoán ra được một ít, kiến trúc thiết kế của những tòa nhà xung quanh chỗ nàng đang đứng không phải ở Trung Quốc, ngược lại, nó lại mang đậm phong cách của châu Âu, hơn nữa rất... Retro.
Này, là thế nào? Vì sao cảm giác lại kỳ lạ đến không chân thực như thế?
Cô nhớ rõ ràng sau giờ tan tầm, cô trở về nhà, ngay khi băng qua đường trước cổng công ty thì bị một chiếc xe đột ngột chạy đến đụng phải, thật ra thì một giây trước đó ,cô vẫn chưa hoàn toàn mất đi ý thức, mắt vẫn còn mở, nhưng bỗng dưng phát hiện sắc trời u ám , mà cô chợt nằm ở một nơi hoàn toàn quái lạ?
Một tay chống trên mặt đất, Lạc Khuynh Thành chậm rãi đứng lên, nhìn xuống người mình thì phát hiện quần áo của mình cũng đã thay đổi.
Cô nhớ rõ ràng mình mặc một bộ đồ công sở, nhưng sao đột nhiên lại thành một đổi thành một chiếc váy trắng bông dài tới mắt cá chân? Hơn nữa chất liệu vải trông rất cũ kỹ, mang đậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-doc-chiem-cua-ac-ma-vo-tinh/157764/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.