Munich ,Nước Đức năm 1934.
Một tay chống lên vuốt cằm, Lạc Khuynh Thành yên lặng ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ, đáy mắt khẽ đọng lại chiếu rọi vài tia nắng chiều ấm áp, rồi ánh sáng đó của dần dần lụi tàn đi, ảm đạm, cuối cùng trời cũng đã tối đen cho nên ánh mắt của cô cũng trở nên tối tăm.
Màn đêm cuối cùng đã buông xuống , điều đó cũng có nghĩa lại thêm một ngày nữa trôi qua kể từ ngày cô chạy trốn khỏi hắn.
Thật tốt biết bao..
Nhẹ nhàng thở phào, đôi môi nhợt nhạt của Lạc Khuynh Thành chợt mím lại sau đó nở một nụ cười hạnh phúc vừa đơn thuần vừa xinh đẹp.
Tiếng xe lửa vẫn vang lên ầm ầm bên tai, rất ồn ã, lòng cô cũng bắt đầu trầm lặng xuống. Dường như, từ ngày rời khỏi anh, lòng cô mới bắt đầu yên ổn bình tĩnh trở lại...
Nhưng rồi đột nhiên, chỉ trong nháy mắt, đáy lòng cô vốn vừa mới tìm được sự tĩnh lặng đã lâu thì lại một lần nữa bị đánh vỡ hoàn toàn!
"Ô ô" tiếng còi của cảnh sát vang lên inh ỏi phía trước, xe lửa đang vững vàng chạy đều thì đột nhiên dừng lại, bị buộc phép phải dừng gấp cho nên cả toa xe ở phía sau đều theo quán tính đổ về phía trước khiến cho toàn bộ hành khách trên toa cũng trở tay không kịp.
Đưa tay giữ chặt lấy bàn, khó khăn giữ thăng bằng, Lạc Khuynh Thành cũng giống với toàn bộ hành khách ở đây đều mờ mịt không biết đã thình lình xảy ra chuyện gì, rồi không biết vì vì sao, lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-doc-chiem-cua-ac-ma-vo-tinh/157763/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.