Nói Giản Trung Khúc vô tình thì cũng chỉ vô tình với một người là Triệu Huyền Vi, còn đối với những người xung quanh hắn luôn tử tế mà cư xử.
Hắn quý dì Hà vì bà thật thà lại tận tâm, không thể chỉ vì hắn ghét cô mà hại dì Hà bị đuổi việc, hắn cắn răng, hắng giọng lên tiếng:
"Thôi được rồi... Để nó đi với cháu."
Hắn vừa nói xong dì Hà liền vui vẻ cúi đầu cảm ơn hắn.
Triệu Huyền Vi thì bị doạ giật cả mình, hắn vậy mà đồng ý đưa cô đi ra ngoài cùng hắn, còn đang chưa hết bất ngờ thì đã bị ánh mắt đáng sợ kia liếc tới, lạnh giọng quát cô:
"Đứng lên... Đi theo tao..."
Hắn vừa nói xong cũng bước nhanh về phía cửa nhà, vừa đi miệng vừa khó chịu lầm bầm:
"Câm thôi chớ có điếc đâu mà không nghe tao với dì Hà nói chuyện gì... Còn ngồi đó giả ngu."
Triệu Huyền Vi sợ hắn thật sự, cô còn đang định xua tay từ chối, cô thà ở nhà một mình cũng không muốn ra ngoài cùng tên ác ma, mười ngày thì hết chín ngày là bày trò chơi cô này. Nhưng chưa kịp làm gì hắn đã khuất bóng, Triệu Huyền Vi chỉ đành bất lực, bỏ hết hoa giấy trên tay xuống chạy theo Giản Trung Khúc.
Giản Trung Khúc từ nhà đến sân bóng rổ đều đi bằng xe đẹp, hôm nay cũng như vậy, hắn vừa lấy xe đạp chạy ra khỏi cổng đã thấy Triệu Huyền Vi thở hồng hộc đứng đó.
Cô chạy theo hắn một đoạn thì thấy hắn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-cuoi-cung-cua-em/2865788/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.